Vưu Dữu cảm giác được trên mặt một dòng nước lạnh buốt lướt qua, cô đưa tay chà lau, ở trong mắt cô, tình cảm của cô và Lý Sâm không phải là không đủ sâu sắc, mà là các mối quan hệ trung gian pha lẫn, cô căn bản không có cách nào vượt qua rào cản đó.
Anh đã có vị hôn thê, anh không nên ỷ thế cường ngạnh mà lưu luyến bên trong cuộc sống của cô như vậy.
La Văn Anh kéo Minh Tranh đi xuống xe, thời điểm kết hôn càng ngày càng gần, không ít đồ đạc cô cần tự mình mua, địa điểm cử hành hôn lễ đã xác định, La Văn Anh không muốn mẹ La nhúng tay vào việc bố trí phòng cưới, cho nên không làm gì liền dắt Minh Tranh ra ngoài.
Hai người ngồi thang máy đi tới lầu ba khu mua sắm, là khu chuyên bán đồ dùng trên giường, mẹ La dặn đi dặn lại nên chuẩn bị một bộ màu đỏ thẫm, mang ý nghĩa vui mừng, La Văn Anh lôi kéo Minh Tranh chọn lựa, Minh Tranh ngước mắt nhìn lại, mãn nhãn màu đỏ, đ.â.m vào mắt anh cơ hồ không mở ra được, nhưng trong lòng là bị sắc thái hoa lệ này tô điểm sáng sủa, chan chứa vui sướng.
La Văn Anh xoay người chọn lựa, cuối cùng tuyển ra tám bộ, hình hoa thêu mang ngụ ý cát tường, Minh Tranh cũng cảm thấy đúng vậy.
Hai người thanh toán xong đi xuống lầu, La Văn Anh muốn đi chọn lựa thêm một ít đồ đạc khác, bên trong khu mua sắm có rất nhiều người, một lần cô không cẩn thận đụng trúng người đàn ông bên cạnh "Thực xin lỗi."
Ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ mỉm cười của Tống Cẩm Trác “Anh?”
Ánh mắt La Văn Anh quét qua hướng bên cạnh anh, thấy một cánh tay mãnh khảnh khoác ở trong khuỷu tay Tống Cẩm Trác, người đàn ông liếc nhìn Minh Tranh, tầm mắt một lần nữa trở xuống nhìn trên mặt La Văn Anh "Đây là chị dâu của em."
La Văn Anh che dấu kinh ngạc "Chào chị!"
Đối phương vươn tay bắt tay cô "Chào em!"
Tống Cẩm Trác tìm phụ nữ tất nhiên không kém, đứng chung một chỗ trai tài gái sắc tuyệt đối có thể hấp dẫn ánh mắt người khác "Ngày định xong chưa? Nhớ phải gửi thiệp mời cho anh."
"Nhất định." La Văn Anh nghĩ đến ngày đó nghe sơ qua chuyện xưa Tống Cẩm Trác kể, thật sự rung động, bây giờ liếc nhìn lại, cách xa khu vực điềm tĩnh yên lặng đó, ở nơi đông người phồn hoa đô hộ này , ánh mắt bi thương đến c.h.ế.t của Tống Cẩm Trác đã sớm được anh che dấu rất tốt, giống như đeo cái mặt nạ, tuy rất đẹp nhưng cũng không chân thật.
"Đi thôi." Tống Cẩm Trác ôm eo bạn gái, nhưng chỉ là đem thân thể bên cạnh nhích lại gần "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, qua hết năm bọn anh sẽ kết hôn, nay gặp nhau ở đây, chúc hai người hạnh phúc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Môi trái tim La Văn Anh khẽ nhếch "Anh cũng vậy!"
Đợi bóng dáng của hai người đi xa, nụ cười trên mặt La Văn Anh vẫn còn, Minh Tranh ôm vai cô "Còn nhìn theo nữa sao?"
"Em chỉ là nghĩ không thông, vậy đâu phải là tình yêu?"
Bàn tay Minh Tranh nắm chặt bờ vai La Văn Anh "Có lẽ không phải, nhưng có ngại gì? Anh ta cần một người phụ nữ để tạo thành gia đình, coi như sống qua ngày, anh ta là muốn lấy vợ sinh con, người đó nếu đã không phải cô ấy, thì có thể là em, cũng có thể là người khác."
Đúng a, ai cũng không thể nói, thiếu thốn tình yêu gia đình liền nhất định là không hạnh phúc.
La Văn Anh đưa tay khoác Minh Tranh vào thang máy trở lại dưới lầu.
Căn nhà đã trang trí gần như đầy đủ, không thiếu sót gì, mới mua thêm đồ dùng trong nhà cùng giấy dán tường, La Văn Anh thất thần nhìn áo cưới soi sáng treo ở đầu, Minh Tranh tắm rửa xong ra ngoài, thời tiết đã chuyển mát, anh đưa tay ôm eo La Văn Anh "Ngủ đi."
"Ngủ không được, càng là gần đến ngày kết hôn lại càng ngủ không được."
"Sao vậy?"
Đầu La Văn Anh đặt ở cần cổ Minh Tranh "Không biết, có thể là bệnh sợ hãi trước khi kết hôn."
Minh Tranh cười yếu ớt "Có cái gì không tốt mà sợ hãi, hiện tại chỉ còn thiếu cái nghi thức."
"Không giống nhau” La Văn Anh xoay người, đôi tay ôm cổ của anh, sắc mặt nghiêm túc nói "Đối với em mà nói không giống nhau."
Minh Tranh nhìn chằm chằm cô trong khoảng khắc, ôm lấy cô đặt lên trên giường, La Văn Anh xoay qua ngủ ở nữa bên kia giường, Minh Tranh lên giường "Ba mẹ em đều đồng ý chuyện của chúng ta, anh còn phải nằm đây giả bộ sao?"
Anh đã có vị hôn thê, anh không nên ỷ thế cường ngạnh mà lưu luyến bên trong cuộc sống của cô như vậy.
La Văn Anh kéo Minh Tranh đi xuống xe, thời điểm kết hôn càng ngày càng gần, không ít đồ đạc cô cần tự mình mua, địa điểm cử hành hôn lễ đã xác định, La Văn Anh không muốn mẹ La nhúng tay vào việc bố trí phòng cưới, cho nên không làm gì liền dắt Minh Tranh ra ngoài.
Hai người ngồi thang máy đi tới lầu ba khu mua sắm, là khu chuyên bán đồ dùng trên giường, mẹ La dặn đi dặn lại nên chuẩn bị một bộ màu đỏ thẫm, mang ý nghĩa vui mừng, La Văn Anh lôi kéo Minh Tranh chọn lựa, Minh Tranh ngước mắt nhìn lại, mãn nhãn màu đỏ, đ.â.m vào mắt anh cơ hồ không mở ra được, nhưng trong lòng là bị sắc thái hoa lệ này tô điểm sáng sủa, chan chứa vui sướng.
La Văn Anh xoay người chọn lựa, cuối cùng tuyển ra tám bộ, hình hoa thêu mang ngụ ý cát tường, Minh Tranh cũng cảm thấy đúng vậy.
Hai người thanh toán xong đi xuống lầu, La Văn Anh muốn đi chọn lựa thêm một ít đồ đạc khác, bên trong khu mua sắm có rất nhiều người, một lần cô không cẩn thận đụng trúng người đàn ông bên cạnh "Thực xin lỗi."
Ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ mỉm cười của Tống Cẩm Trác “Anh?”
Ánh mắt La Văn Anh quét qua hướng bên cạnh anh, thấy một cánh tay mãnh khảnh khoác ở trong khuỷu tay Tống Cẩm Trác, người đàn ông liếc nhìn Minh Tranh, tầm mắt một lần nữa trở xuống nhìn trên mặt La Văn Anh "Đây là chị dâu của em."
La Văn Anh che dấu kinh ngạc "Chào chị!"
Đối phương vươn tay bắt tay cô "Chào em!"
Tống Cẩm Trác tìm phụ nữ tất nhiên không kém, đứng chung một chỗ trai tài gái sắc tuyệt đối có thể hấp dẫn ánh mắt người khác "Ngày định xong chưa? Nhớ phải gửi thiệp mời cho anh."
"Nhất định." La Văn Anh nghĩ đến ngày đó nghe sơ qua chuyện xưa Tống Cẩm Trác kể, thật sự rung động, bây giờ liếc nhìn lại, cách xa khu vực điềm tĩnh yên lặng đó, ở nơi đông người phồn hoa đô hộ này , ánh mắt bi thương đến c.h.ế.t của Tống Cẩm Trác đã sớm được anh che dấu rất tốt, giống như đeo cái mặt nạ, tuy rất đẹp nhưng cũng không chân thật.
"Đi thôi." Tống Cẩm Trác ôm eo bạn gái, nhưng chỉ là đem thân thể bên cạnh nhích lại gần "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, qua hết năm bọn anh sẽ kết hôn, nay gặp nhau ở đây, chúc hai người hạnh phúc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Môi trái tim La Văn Anh khẽ nhếch "Anh cũng vậy!"
Đợi bóng dáng của hai người đi xa, nụ cười trên mặt La Văn Anh vẫn còn, Minh Tranh ôm vai cô "Còn nhìn theo nữa sao?"
"Em chỉ là nghĩ không thông, vậy đâu phải là tình yêu?"
Bàn tay Minh Tranh nắm chặt bờ vai La Văn Anh "Có lẽ không phải, nhưng có ngại gì? Anh ta cần một người phụ nữ để tạo thành gia đình, coi như sống qua ngày, anh ta là muốn lấy vợ sinh con, người đó nếu đã không phải cô ấy, thì có thể là em, cũng có thể là người khác."
Đúng a, ai cũng không thể nói, thiếu thốn tình yêu gia đình liền nhất định là không hạnh phúc.
La Văn Anh đưa tay khoác Minh Tranh vào thang máy trở lại dưới lầu.
Căn nhà đã trang trí gần như đầy đủ, không thiếu sót gì, mới mua thêm đồ dùng trong nhà cùng giấy dán tường, La Văn Anh thất thần nhìn áo cưới soi sáng treo ở đầu, Minh Tranh tắm rửa xong ra ngoài, thời tiết đã chuyển mát, anh đưa tay ôm eo La Văn Anh "Ngủ đi."
"Ngủ không được, càng là gần đến ngày kết hôn lại càng ngủ không được."
"Sao vậy?"
Đầu La Văn Anh đặt ở cần cổ Minh Tranh "Không biết, có thể là bệnh sợ hãi trước khi kết hôn."
Minh Tranh cười yếu ớt "Có cái gì không tốt mà sợ hãi, hiện tại chỉ còn thiếu cái nghi thức."
"Không giống nhau” La Văn Anh xoay người, đôi tay ôm cổ của anh, sắc mặt nghiêm túc nói "Đối với em mà nói không giống nhau."
Minh Tranh nhìn chằm chằm cô trong khoảng khắc, ôm lấy cô đặt lên trên giường, La Văn Anh xoay qua ngủ ở nữa bên kia giường, Minh Tranh lên giường "Ba mẹ em đều đồng ý chuyện của chúng ta, anh còn phải nằm đây giả bộ sao?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương