**********

Chương 27: Những dấu về này từ đâu mà có vậy

Sau khi mọi người rời đi, trong phòng chỉ còn lại Hạ An Nhiên và Lăng Mặc.

Hạ An Nhiên nghĩ đến việc Lí Nhân lúc rời đi, dùng khuôn mặt cứng đờ như một cái xác không hỗn nhìn lầy cô, trong lòng có chút sợ hãi. Cô cảm thấy rằng mình là một "cống vật" được hy sinh trước mặt Lăng Mặc.

Mặc dù tâm trạng bất ổn, nhưng...

Đối mặt với một kẻ bại trận bị cô ăn thịt, cô còn sợ gì nữa!

Hạ An Nhiên nặn ra một nụ cười, chuyên tâm hỏi: "Anh có một hay đói không? Muốn làm gì? Nói cho tôi biết tôi sẽ giúp anh thu xếp." Lăng Mặc không nhìn Hạ An Nhiên, mà nhẹ nhàng kéo bộ đồ ngủ của anh ấy.

Hạ An Nhiên khó hiểu, “Tôi có cái gì không thoải mái sao?” Nếu không thì là kéo đồ ngủ lên làm gì? Tay Lăng Mặc hơi dừng lại, nhếch lên đôi mắt mỏng, môi mỏng khẽ mở, "Ngực của tôi không thoải mái."

Hạ An Nhiên: "Tại sao ngực của anh lại có cảm giác không thoải mái?"

Lăng Mộ lạnh lùng mở bộ đồ ngủ, lộ ra lồng ngực đầy dấu vết mờ mờ, "Những dấu vết này khiến tối rất khó chịu!"

Hạ An Nhiên ngẩn người. Cô có thể che giấu sự thật với Tôn quản gia và y tá...

Nào có ngờ được rằng, Lăng Mặc sẽ tỉnh lại, sau đó nhanh chóng phát hiện ra dấu vết trên người anh.

Hạ An Nhiên ở trong phòng mà nghẹt thở muốn chết, ánh mắt chột dạ lướt nhìn sang nơi khác, "Anh, trên người anh sao lại có những vết xước này, thật kỳ quái

Lăng Mặc giọng nói mỏng và thấp, "O? Cô không biết?"

Hạ An Nhiên liếc nhìn những vết xước, "bằng chứng sắt đá" đều có, cổ muốn giấu, nhưng giấu không được không được, không thể ngôi không để chờ đợi cái chết

Nhất định phải tìm ra một biện pháp hoàn hảo để đối phó trước.

Sau khi ánh mắt của Hạ An Nhiên đảo một vòng, vô cùng hung dữ chỉ vào Lăng Mặc một cách dữ dội, đánh phủ đầu trước. "Không phải do anh sao! Nếu không phải do anh rất đẹp trai, lại còn có khuôn mặt xinh xắn thu hút, tôi sẽ không cầm lòng được sao?" "Còn làn da non mềm của anh nữa, mềm như đàn bà vậy, tôi chỉ cần một chạm là vỡ. Đây có thể là vấn đề của tôi sao?" "Tôi đã nói rồi, tất cả những chuyện này đều là vấn đề của anh!" "Tôi đã dùng kinh nghiệm thực tiễn để nói với anh, đàn ông đẹp trai sẽ nguy hiểm như thế nào. Sau này khi đi ra ngoài, xin hãy cần thận!" "Tôi làm như này đã khá là khách sáo rồi, những tiểu thư khác bên ngoài kìa còn hư hơn nữa kìa!" "Anh nên phát triển trí tuệ nữa đi!"

Hạ An Nhiên dường như đang buộc tôi chỉ trích Lăng Mộ, nhưng nghe kỹ, đây rõ ràng là tang bốc khen ngợi đến tận bầu trời. Lăng Mặc híp mắt, "Ò? Cô cầm thú, nhưng lại là lỗi của tôi?" N*hớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha!!!

Hạ An Nhiên cứng đầu tiếp tục xạo ke: "Không phải sao! Chỉ cần anh xấu đi chút, tôi sẽ không lộn xộn với anh đâu!" Lăng Mặc nhìn Hạ An Nhiên thật sâu, "Vậy, cô đã làm những chuyện cầm thú nào khác rồi?" Hạ An Nhiên bị hỏi thẳng như vậy có chút chột dạ: Ăn anh sạch sẽ liệu có tính không?

Tuy nhiên, liệu việc đen tối này có thể được thừa nhận không?

Thừa nhận điều đó, cô cảm thấy Lăng Mặc sẽ tóm lấy cô lại, làm một mẫu vật sống!

Hạ An Nhiên kiên quyết phủ nhận, "Tôi vô tình chạm trúng anh, ngoài việc này ra, còn có thể làm gì nữa?"

Cổ ý to gan liếc nhìn một số nơi trên cơ thể Lăng Mặc, nó khả khiêu khích. "Cho dù tôi muốn, nhưng người thực vật có chức năng hạn chế, tôi có muốn cũng bất lực

Khi Hạ An Nhiên nói điều này, trái tim tội lỗi của cô đập nhanh hơn. Đem những việc đã làm, vô cùng thẳng thắn mà nói ra, nếu theo lí người bình thường phản ứng, trong chốc lát cảm thấy cô chưa hề làm ra.

Vi thé......

Lăng Mặc không nên nghi ngờ rằng, cô đã làm bất cứ điều gì gì với anh ta trong thời kỳ anh đang là người thực vật, phải không?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện