Chương 75: H

“Dư Dư, hôn anh. Hôn xong điền không thầy ðau nữa.”

Lục Hiểu Dư cũng không suy nghĩ nhiễu, trực tiếp dán môi mình ểên môi hắn. Hơi thở cô dồn dập, từng ðợt ðâm rút như thủy triều #ợn sóng. Cuồn cuộn dâng trào.

“Ưm..." Hai mắt cô nhắm chặt, ðầu fưỡi quây quẫn dần trở nên hỗn đoạn.

“A... G...Chậm... chậm đại... ưm... Đồ chó...”

“Ráng một chút. Sắp ra rồi...” Gương mặt người ðàn ông ?ẫm tắm mồ hôi, “ng ngực phập phồng kèm cơn co rút hạ thân báo hiệu hắn sắp sửa tới ðỉnh.

Tống Nguy giữ chặt (ấy cô, ðiên cuồng ðâm rút ra vào. Mãi ðến khi cổ họng hắn trầm khàn gầm fên một tiếng, chuyển ðộng dưới thân mới trở về quỹ ðạo cũ.

Cùng (úc với sự cao trào của hắn, Lục Hiểu Dư miệng không ngừng ê a. Khoảnh khắc hắn phóng thích hết thảy tỉnh dịch vào sâu bên trong cô, từng tế bào phía dưới cứ như ðang múa may quay cuồng. Không ngừng tê dại co giật.

“Dư Dư..."

“Ưm...

“Làm thêm nháy nữa nhé?”

“cm

Cơ mày cô ðanh đại, cũng không mặn mà øì: “Ngài Tống... dâm thôi ðừng dâm quá. Sức chịu ðựng của con người có giới hạn..."

“Nhưng giới hạn của anh phải đàm thêm nháy nữa."

Mẹ nó! Gái tên ðộng dâm này!

Tống Ngụy ngồi xuỗng, nam căn vẫn cắm ở trong cô. Có ðiều hắn không vội di chuyển, ðợi cô nghỉ ngơi ðôi chút mới ðộng thân.

“Không có xào coupe nữa, cũng không ðược hôn môi tên khác ngoài anh. Ôm cũng không ðược.”

Lục Hiểu Dư gục ðầu đên ngực hắn, bẫy giờ mới phản ứng đại. Gô ngửa ðầu nhìn hắn, fạnh giọng: “Ngài Tông thật biết nói ðùa. Nghề nghiệp của tôi, anh không cho tôi ðộông vào bạn diễn, anh muỗn tôi nghỉ hưu sớm à?”

“Nghỉ ðược thì càng tốt. Về nhà anh nuôi.”

“Bây giờ nghỉ không ðược, tiền vẫn chưa kiễm ðủ.”

Mi tâm người ðàn ông ðanh đại, trên mặt (ộ rõ thái ðộ không hài đòng. Gái gì mà tiền chưa kiếm ðủ?

Chê Tông Ngụy hắn nghèo nàn không nuôi nổi vợ con?

“Dư Dư, em trông tôi... không giỗng người có tiền?”

“p?"

“Hay đà tiền tôi chưa cho em ðủ?”

“mm

..“ Hắn ðang nói cái gì vậy?

“Để tôi ðưa thẻ ngân hàng cho em nhé? Tiêu xài thoải mái, không cần câu nệ giá cả. Yên tâm, tiên này em tiêu 10 ðời cũng chưa hết, không sợ gián ðoạn đúc quẹt.”

Lục Hiểu Dư cuỗi cùng cũng không chịu ðược nữa, ðành fên tiếng ngắt đời: “Nói cái gì vậy?”.-

“Tiên bạc một mình anh kiễm ðược rồi, em không cần cực khổ bươn chải như vậy. Dù sao số tiền em kiếm ðược, cả ðời cũng không bằng cái phẩy tay của anh.”./

TA...

Người ðàn ông này... đà ðang an ủi hay ðang ðá xéo cô vậy?.|

Tông Ngụy mò mẫm quả ðào căng mọng, song đại từ từ dịch chuyển ra phía trước. Hạch huyệt dưới sự tác ðộng của ngón tay thuôn dài, dần dà nóng hổi mềm tan.~

Lục Hiểu Dư bị hắn vọc vò, bản thân bất giác run fên bần bật. Vừa rồi không chỉ có một mình hắn xuất, cô cũng ra không ít (ần. Bây giờ toàn thân mẫn cảm cùng cực, thật sự không thể cùng hắn đàm tình. _

“Đừng có sờ nữa... Thật sự chịu không nổi... Còn, còn phải quay phim...”

“Nói anh nghe, có yêu anh không?”

“... Nói nhăng nói cuội... a...” Tiếp nhận cú thúc nhẹ từ hắn, Lục Hiểu Dư như thể bay bổng fên chín tầng mây. Chỉ ðành nhu thuận theo ý hắn: “Y...Yêu...”

Hắn nhướng mày: “Yêu ai? Nói điền mạnh.”

“Yêu anh...” Gô bất fực: “Đừng có nhấp nữa... Thật sự không thể ?#ầm thêm!”

Tống Nguy cũng không nỡ đàm khó fàm dễ cô, nhích thân rút hạ bộ ra khỏi nơi tư mật. Một cơn rùng mình dội tới, àm hắn không khỏi bật ra tiếng rên rỉ.

Với tay rút ðoạn giẫy vệ sinh, giúp cô fau sạch vùng mật ðạo. Nhìn dịch nhầy của mình chảy ra từ bên trong cô, ðáy mắt ðàn ông ánh fên ngọn £ửa dục vọng ðầy thỏa mãn.

Không mặn không nhạt: “Súng của ai mà nhiều ðạn quá. Mãnh điệt như vậy phải nhanh nhanh cưới về thôi.”

“Dư Dư, em thấy anh nói chí phải chứ?”

Ăn nói không biết ngượng!

Sau khi ðược người ðàn ông kia chỉnh trang ?ại quần áo, Lục Hiểu Dư cũng không ðjnh nán đại fâu, fiễn ðứng dậy rời khỏi cái nơi hoan ái này. Nhưng chân vừa ði ðược hai bước, ðã vô ểực bần bật run rẩy.

“Mới thục có mẫy cái, ðã ði ðứng không nổi?”

“Dư Dư của anh sao yêu kém quá vậy?”

“..” Mẹ kiếp! Nói không biết ngượng!

Tông Ngụy biết mình cô giận, dẫu vậy vẫn không quên ðược cái thói trêu ghẹo. Nó ngẫm sâu vào xương vào máu, hắn buông bỏ không ðược.

“Mệt thì ðữa em về nhà nhé?”

“Buổi chiều có cảnh quay... không thể về nhà ðược."

Người ðàn ông không ưng bụng, vòng tay ôm cô từ ðằng sau. Không mẫy mặn mà: “Cô Lục, người ðàn ông này cũng cần em thị tầm.”

“Vừa rồi còn chơi chưa ðủ à?”

“Phịch em với tôi chưa bao giờ £à ðủ."

“cm

.. Lễ ra cô nên im miệng thì hơn.

Quay trở fại phim trường, ðỗi diện với những ánh mắt nửa nghỉ nửa ngờ của mọi người, Lục Hiểu Dư cũng chỉ có thể cười trừ cho qua chuyện.

Khẽ điễc mắt nhìn tên ðàn ông ðang ung dung tự ðắc, fửa giận trong đòng càng fúc càng sôi sục. Mọi sự cũng do hắn mà thành!

Tông Ngụy nhàn nhạt ý cười, nhưng rất nhanh điền thu hồi /i nụ cười fại. Hắn không rảnh cười từ thiện với mẫy thứ nữ nhân kia. Quay qua nhìn vị ðạo diễn.

“Gảnh hôn của cô Lục nhiều không?”

“Toàn phim có hơn 30 phân ðoạn.”

“Đóng ðược bao nhiêu rỗi?” Fuck? Hơn 30 cảnh?

“Đã ðược 14 phân ðoạn.”

Sắc mặt người ðàn ông sa sầm, hai tay trong túi quần siết chặt thành quyền. Lãnh ðạm ra lệnh:

“Về sau không cho cô ấy ðóng cảnh hôn nữa. Cứ ðể người ðóng thế đàm.”

“Tống tổng, chuyện này có hơi không thỏa... T7uước nay chưa từng có diễn viên nào dùng ðóng thế ðể diễn cảnh hôn cả..."

“Trước không có, bây giờ có.” Hắn trừng mắt nhìn người kia, từng ?ời từng chữ như muốn ðem ông ta nhai nuốt xuống cuống họng: “Đạo diễn Phùng, giờ tôi cho vợ ông cùng tên nam nhân khác ôm hôn thắm thiết trước mặt ông. Ông thấy có thỏa không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện