Ngôn Nhã Tú gật đầu " Tỷ Tỷ yên tâm, ta đã xin Mộ Dung Cảnh, hắn đồng ý cho chúng ta về Quốc Cữu Phũ"
" Dễ dàng như vậy?" Trong nguyên tác không phải hắn rất đề phòng bọn họ này hai nữ nhân, cho dù xin về gia cũng thật khó khăn.
Ngôn Nhã Tú xác nhận " Đúng vậy, chính là chuẩn cho đi"
Dạ Tử Ly đưa mặt đến cận nàng " Tiểu Khả, ngươi nói không phải hiệu ứng bươm bướm, Mộ Dung Cảnh đối với ngươi có hứng thú"
" Tỷ Tỷ đừng nói bậy, tên Hoàng Đế đó chỉ hận không thể phế truất ngôi vị Hoàng Hậu của ta" Nàng bĩu môi, nói lại cho dù đã 40 tuần, Mộ Dung Cảnh cũng là bảo dung rất tốt, so với Mộ Dung Ngạo Thần cùng Mộ Dung Mặc Nhiên chỉ có thể suất hơn, thêm nhiều phong trần.
Dạ Tử Ly nhún vai "Tiểu Khả, ngươi gần đây phải cẩn thẩn, thời gian gần đi vào chính truyện, sắp tới chắc chắn sẽ có nhiều biến cố"
" Tỷ yên tâm" Ngôn Nhã Tú đưa nàng ánh mắt.
Thương Vương Phủ.
Ngồi trên ghế dựa, nam tử tuấn mỹ như ngọc, trên tay cầm lấy phiến quạt, hắn thường ngày vẫn ấm áp như ánh mặt trời lúc này không còn độ ấm, đối diện Thanh Hoành lo lắng không dám lên tiếng, tiếng mở cửa đánh tan bầu không khí căng thẳng, Lý Uẩn bước đi vào " Cung chủ, Khuynh Hạc công chúa đã được Vân Phi Vũ tìm thấy, lúc này đang trong điện"
Mộ Dung Mặc Nhiên bừng tỉnh đứng dậy " Đã tìm thấy?"
Cục đá trong lòng cuối cùng cũng đã được dở bỏ, đã ba ngày, hắn tìm nàng suốt ba ngày, hắn dằn vặt bản thân lúc đó sao lại bỏ nàng lại một mình, trong tim siết chặt, hắn không tưởng tượng được nếu Mộ Dung Ngữ Lam xảy ra chuyện, hắn sẽ như thế nào. Rốt cuộc bản thân là có bệnh? Mộ Dung Mặc Nhiên hắn không phải đầu gỗ, hắn biết được cảm xúc này là gì, chỉ là bản thân có phải điên rồi ? Sao có thể phát sinh tình cảm với chính mình Hoàng muội, còn là nữ nhi của kẻ thù hại chết Mẫu phi.
Nhìn đến hắn muốn rời đi, Lý Uẩn vội nói " cung chủ, bây giờ không thể đi thăm được công chúa"
" Có vấn đề gì?" Gương mặt ba đêm thức trắng lộ rõ mệt mỏi.
Lý Uẩn nhìn sang Thanh Hoành cũng đang khó hiểu, quay lại Mộ Dung Mặc Nhiên cúi đầu nói " Công chúa bị hạ Lệ Cổ"
" Lệ Cổ?" Mộ Dung Mặc Nhiên như mất thăng bằng bước về sau, trong mắt xưa nay luôn giấu kính cảm xúc lần đầu hiện lên hoang mang kinh hãi.
Thanh Hoành cả kinh " cung chủ!"
Mộ Dung Mặc Nhiên khoác tay, Thanh Hoành khó hiểu nhìn sang Lý Uẩn, Lệ Cổ là gì sao lại khiến cung chủ trước giờ luôn điềm tĩnh trở nên như vậy kích động.
So với bọn họ, Lý Uẩn càng thân cận với Chủ tử, rốt cuộc đã xảy ra điều gì với này Lệ Cổ. Mộ Dung Mặc Nhiên lấy lại bình tĩnh, không độ ấm nói " Lệ Cổ, thế nhân đồn chỉ là một cổ độc không đáng nhắc tới, hại người hại mình. Người hạ cổ muốn sử dụng phải lấy máu trong tim, đau đớn không gì sánh bằng. Có điều không được nhắc đến chính là người bị hạ Lệ Cổ, tên cũng giống như công dụng, dần dần sẽ bị thành nô lệ của cổ mẫu, nghe theo mọi điều hắn sai khiến"
Thanh Hoành cả kinh, Lý Uẩn nhăn mi " Lúc đó, Thái Y không hề nhắc đến điều này, hắn không biết được công dụng Lệ Cổ"
" Người hạ cổ vốn không cần dùng mâu trong tim để hành hạ vì vốn dĩ công dụng của Lệ Cổ chính là dần biến người khác phục tùng mình?" Thanh Hoành dần hiểu ra.
Mộ Dung Mặc Nhiên gật đầu, cũng chính vì vậy hắn mẫu phi dần mất đi nhận thức, làm nhiều điều sai trái cuối cùng mất mạng dưới tay Hoàng Hậu. Hắn cả đời không quên được này cổ độc. Là ai lại hạ Lệ Cổ cho Mộ Dung Ngữ Lam, rốt cuộc muốn làm gì? " Thanh Hoành, điều tra lúc đó Mộ Dung Ngữ Lam đã bị ai bắt" Mộ Dung Mặc Nhiên lạnh nhạt nói.
Thanh Hoành tuân lệnh rời đi, Lý Uẩn lúc này mới lên tiếng " Chủ tử, ngươi là đang quan tâm công chúa?"
Hắn chưa từng gặp qua Chủ tử như vậy hoảng loạn, nhưng Mộ Dung Ngữ Lam sao lại là đối tượng. Mộ Dung Mặc Nhiên không độ ấm trả lời " Lý Uẩn từ khi nào ngươi đặt câu hỏi với ta?"
" thuộc hạ biết lỗi" Lý Uẩn cúi đầu, mọi ngày quen với Mộ Dung Mặc Nhiên ấm áp như ánh nắng mặt trời, hắn quên mất đây chính là thiếu niên đã lập nên Tiêu Âm Cung khi còn mười lăm tuổi, là ác mộng của giang hồ, Tiêu Âm Cung Chủ Tiêu Viêm.
Mộ Dung Mặc Nhiên đặt lên bàn phiến quạt, chau mày " Lệ Cổ xuất phát từ Bắc Ly, rốt cuộc là ai hạ độc Mộ Dung Ngữ Lam cùng ta Mẫu phi"
Đó là câu hỏi hắn luôn tìm kiếm, là ai năm xưa đã hạ Lệ Cổ cho hắn mẫu phi, Ngôn Nhã Tú? Tại sao Ngôn Nhã Tú lại có quan hệ với Bắc Ly nhân.
Lý Uẩn trầm ngâm " Công chúa là được Vân Phi Vũ tìm được, hắn lại không thể nhìn được dung mạo hung thủ"
Vân Phi Vũ thân thủ sao lại không thể bắt được hung thủ, hắn đang che dấu điều gì. " Đến Thừa Tướng phủ"
Thừa Tướng Phủ.
Vân Phi Vũ trầm mặc, xung quanh là ba đại nam nhân đều mặc trang phục tây vực, mang phần phong trần. " Điện hạ, hậu nhân của Thánh Nữ đã tìm được, ngươi còn chờ gì nữa"
" Điện hạ, nàng đã trúng Lệ Cổ. Bắc Ly Thư Quyển đã mất từ lâu. Chúng thần thật sự không biết đâu tìm ra" Nam Tử Phong Nham lên tiếng.
Bên cạnh có phần cao to nam tử Đường Vỹ gật đầu " Điện hạ, chúng ta không thể để nàng hoàn toàn bị Lệ Cổ khống chế. Thánh nữ... chúng ta cần máu của Thánh Nữ"
" Im miệng" Vân Phi Vũ giận dữ, đào hoa mắt nheo lại. Cả ba đều hoảng sợ quỳ xuống
Nam tử còn lại Vệ Tử Lân lên tiếng " Phục hưng Bắc Ly cần hy sinh Thánh nữ, điện hạ người không phải đã động lòng với nàng?"
" Dễ dàng như vậy?" Trong nguyên tác không phải hắn rất đề phòng bọn họ này hai nữ nhân, cho dù xin về gia cũng thật khó khăn.
Ngôn Nhã Tú xác nhận " Đúng vậy, chính là chuẩn cho đi"
Dạ Tử Ly đưa mặt đến cận nàng " Tiểu Khả, ngươi nói không phải hiệu ứng bươm bướm, Mộ Dung Cảnh đối với ngươi có hứng thú"
" Tỷ Tỷ đừng nói bậy, tên Hoàng Đế đó chỉ hận không thể phế truất ngôi vị Hoàng Hậu của ta" Nàng bĩu môi, nói lại cho dù đã 40 tuần, Mộ Dung Cảnh cũng là bảo dung rất tốt, so với Mộ Dung Ngạo Thần cùng Mộ Dung Mặc Nhiên chỉ có thể suất hơn, thêm nhiều phong trần.
Dạ Tử Ly nhún vai "Tiểu Khả, ngươi gần đây phải cẩn thẩn, thời gian gần đi vào chính truyện, sắp tới chắc chắn sẽ có nhiều biến cố"
" Tỷ yên tâm" Ngôn Nhã Tú đưa nàng ánh mắt.
Thương Vương Phủ.
Ngồi trên ghế dựa, nam tử tuấn mỹ như ngọc, trên tay cầm lấy phiến quạt, hắn thường ngày vẫn ấm áp như ánh mặt trời lúc này không còn độ ấm, đối diện Thanh Hoành lo lắng không dám lên tiếng, tiếng mở cửa đánh tan bầu không khí căng thẳng, Lý Uẩn bước đi vào " Cung chủ, Khuynh Hạc công chúa đã được Vân Phi Vũ tìm thấy, lúc này đang trong điện"
Mộ Dung Mặc Nhiên bừng tỉnh đứng dậy " Đã tìm thấy?"
Cục đá trong lòng cuối cùng cũng đã được dở bỏ, đã ba ngày, hắn tìm nàng suốt ba ngày, hắn dằn vặt bản thân lúc đó sao lại bỏ nàng lại một mình, trong tim siết chặt, hắn không tưởng tượng được nếu Mộ Dung Ngữ Lam xảy ra chuyện, hắn sẽ như thế nào. Rốt cuộc bản thân là có bệnh? Mộ Dung Mặc Nhiên hắn không phải đầu gỗ, hắn biết được cảm xúc này là gì, chỉ là bản thân có phải điên rồi ? Sao có thể phát sinh tình cảm với chính mình Hoàng muội, còn là nữ nhi của kẻ thù hại chết Mẫu phi.
Nhìn đến hắn muốn rời đi, Lý Uẩn vội nói " cung chủ, bây giờ không thể đi thăm được công chúa"
" Có vấn đề gì?" Gương mặt ba đêm thức trắng lộ rõ mệt mỏi.
Lý Uẩn nhìn sang Thanh Hoành cũng đang khó hiểu, quay lại Mộ Dung Mặc Nhiên cúi đầu nói " Công chúa bị hạ Lệ Cổ"
" Lệ Cổ?" Mộ Dung Mặc Nhiên như mất thăng bằng bước về sau, trong mắt xưa nay luôn giấu kính cảm xúc lần đầu hiện lên hoang mang kinh hãi.
Thanh Hoành cả kinh " cung chủ!"
Mộ Dung Mặc Nhiên khoác tay, Thanh Hoành khó hiểu nhìn sang Lý Uẩn, Lệ Cổ là gì sao lại khiến cung chủ trước giờ luôn điềm tĩnh trở nên như vậy kích động.
So với bọn họ, Lý Uẩn càng thân cận với Chủ tử, rốt cuộc đã xảy ra điều gì với này Lệ Cổ. Mộ Dung Mặc Nhiên lấy lại bình tĩnh, không độ ấm nói " Lệ Cổ, thế nhân đồn chỉ là một cổ độc không đáng nhắc tới, hại người hại mình. Người hạ cổ muốn sử dụng phải lấy máu trong tim, đau đớn không gì sánh bằng. Có điều không được nhắc đến chính là người bị hạ Lệ Cổ, tên cũng giống như công dụng, dần dần sẽ bị thành nô lệ của cổ mẫu, nghe theo mọi điều hắn sai khiến"
Thanh Hoành cả kinh, Lý Uẩn nhăn mi " Lúc đó, Thái Y không hề nhắc đến điều này, hắn không biết được công dụng Lệ Cổ"
" Người hạ cổ vốn không cần dùng mâu trong tim để hành hạ vì vốn dĩ công dụng của Lệ Cổ chính là dần biến người khác phục tùng mình?" Thanh Hoành dần hiểu ra.
Mộ Dung Mặc Nhiên gật đầu, cũng chính vì vậy hắn mẫu phi dần mất đi nhận thức, làm nhiều điều sai trái cuối cùng mất mạng dưới tay Hoàng Hậu. Hắn cả đời không quên được này cổ độc. Là ai lại hạ Lệ Cổ cho Mộ Dung Ngữ Lam, rốt cuộc muốn làm gì? " Thanh Hoành, điều tra lúc đó Mộ Dung Ngữ Lam đã bị ai bắt" Mộ Dung Mặc Nhiên lạnh nhạt nói.
Thanh Hoành tuân lệnh rời đi, Lý Uẩn lúc này mới lên tiếng " Chủ tử, ngươi là đang quan tâm công chúa?"
Hắn chưa từng gặp qua Chủ tử như vậy hoảng loạn, nhưng Mộ Dung Ngữ Lam sao lại là đối tượng. Mộ Dung Mặc Nhiên không độ ấm trả lời " Lý Uẩn từ khi nào ngươi đặt câu hỏi với ta?"
" thuộc hạ biết lỗi" Lý Uẩn cúi đầu, mọi ngày quen với Mộ Dung Mặc Nhiên ấm áp như ánh nắng mặt trời, hắn quên mất đây chính là thiếu niên đã lập nên Tiêu Âm Cung khi còn mười lăm tuổi, là ác mộng của giang hồ, Tiêu Âm Cung Chủ Tiêu Viêm.
Mộ Dung Mặc Nhiên đặt lên bàn phiến quạt, chau mày " Lệ Cổ xuất phát từ Bắc Ly, rốt cuộc là ai hạ độc Mộ Dung Ngữ Lam cùng ta Mẫu phi"
Đó là câu hỏi hắn luôn tìm kiếm, là ai năm xưa đã hạ Lệ Cổ cho hắn mẫu phi, Ngôn Nhã Tú? Tại sao Ngôn Nhã Tú lại có quan hệ với Bắc Ly nhân.
Lý Uẩn trầm ngâm " Công chúa là được Vân Phi Vũ tìm được, hắn lại không thể nhìn được dung mạo hung thủ"
Vân Phi Vũ thân thủ sao lại không thể bắt được hung thủ, hắn đang che dấu điều gì. " Đến Thừa Tướng phủ"
Thừa Tướng Phủ.
Vân Phi Vũ trầm mặc, xung quanh là ba đại nam nhân đều mặc trang phục tây vực, mang phần phong trần. " Điện hạ, hậu nhân của Thánh Nữ đã tìm được, ngươi còn chờ gì nữa"
" Điện hạ, nàng đã trúng Lệ Cổ. Bắc Ly Thư Quyển đã mất từ lâu. Chúng thần thật sự không biết đâu tìm ra" Nam Tử Phong Nham lên tiếng.
Bên cạnh có phần cao to nam tử Đường Vỹ gật đầu " Điện hạ, chúng ta không thể để nàng hoàn toàn bị Lệ Cổ khống chế. Thánh nữ... chúng ta cần máu của Thánh Nữ"
" Im miệng" Vân Phi Vũ giận dữ, đào hoa mắt nheo lại. Cả ba đều hoảng sợ quỳ xuống
Nam tử còn lại Vệ Tử Lân lên tiếng " Phục hưng Bắc Ly cần hy sinh Thánh nữ, điện hạ người không phải đã động lòng với nàng?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương