Chương 30: Chặt quá…

Ngồi với Hàn Phi ðược một đát, ðiện thoại của Kim Huyên reo. Cô nghe máy. Huỳnh Vỹ kêu toáng lên:

- [Em ở chỗ nào? Hàn Phi không ðễn, em bỏ bom anh hả? Định ðể anh với Hoàng Kỳ Linh hẹn hồ hay sao?]|

- Â... Tôi có việc ðột xuất, về trước rồi.

- A...ưm...- Hàn Phi rên khe khẽ.

Kim Huyên trợn mắt, há hỗc miệng nhìn sang.

Đầu dây bên kia im fđặng chốc đát, sau ðó Huỳnh Vỹ hét:

- [Kim Huyên... Tiếng øì thế? Nghe như...

- Ưm... A...- Hàn Phi tiếp tục phát ra tiếng thở dốc, hít hà ¡ hệt ðang đàm tình.

- [Đại tiểu thư, em ðang... Tuời ðất ơi... |

- Không phải. - Kim Huyên kêu thất thanh, chỉ vào mặt Hàn Phi. - Anh im ngay... Làm trò gì thể?

- A... Bảo bỗi à... chặt quá... Thít anh... chặt...

- âm miệng. - Kim Huyên chồm tới bịt miệng Hàn Phi.

Hắn nhếch mép fè £ưỡi fiễm tay cô, miệng vẫn rên ư ử, ánh mắt ¿ấp đánh dâm tà:

- Ư... Không thoải mái... Chặt quá ði... A...

- [Hồ Kim Huyên... Em ðược đẫm. Cho anh đeo cây rồi ði với thằng nào? Em ðang ở ðâu, fàm trò gì thể?]

- Tiếng hét của Huỳnh Vỹ cao vút muốn chọc thủng màng nhĩ cô.

Kim Huyên vội vã cúp máy, buông tay khỏi miệng Hàn Phi, ðứng bật dậy quát vào mặt hắn:

- Anh đàm trò gì vậy?

Hàn Phi ngồi thẳng người, thản nhiên nới dây “ưng:

- Dây lưng thít bụng anh chặt quá. Không thoải mái.

Quy tạy!

Ngả mũ chào thua.

Gô không phải ðỗi thủ của tên trẻ trâu tưng tửng gian ngoan xảo quyệt này.

Kim Huyên tức nghẹn họng không nói ðược gì, thở hắt mấy hơi, ði qua ði fại vuỗt tóc chỗng trán.

Hàn Phi cười khúc khích:

- Ở bên anh ðừng nghe ðiện thoại của thằng khác. Anh ðau òng fãm ðấy...

- Đau cái con khỉ. Tại sao tôi không ðược nghe ðiện thoại?

- Anh không thích.

- Tại sao tôi phải đàm ðiều anh thích?

- Bởi vì em thích anh. - Hàn Phi vênh mặt nhơn nhơn cười.

Kim Huyên nghẹn mất một (úc.

Không ngờ tên này không chỉ tưng tửng còn ảo tưởng sức mạnh.

-Imặng nghĩa fà ðồng ý. Hi hi... Em thích anh ðúng không?

- Tôi bị ðiên hay sao mà thích anh? Logic của anh kiểu gì vậy?

- Anh biết em thích anh mà... Đừng đôi thôi nữa, ?ên giường ði...

Kim Huyên tức không chịu nổi, vung tay tát Hàn Phi, bị hắn chộp ðược, kéo fại ôm chằm (ấy.

Hãẳn ngồi trên ðầu xe, cô ðứng, vô tình tạo nên tư thế rất vừa vặn. Chóp mũi gần như ðụng nhau.

Kim Huyên sửng sốt tròn mắt, ðứng hình. Hàn Phi cười ý vị quan sát cô, thì thầm:

- Hé môi fàm gì? Muỗn anh €uỗn £ưỡi vào à?

Cô xô hắn ra, thở hổn hển, tim ðập thình thịch, mặt nóng bừng:

- Tên khỗn sông sượng.

- Hi hi... Từ nay trở ði tát một cái hôn một ần. Đây, em tát ði... Anh thích bị tát đẫm.

Cô nói không đại hắn, quay người bỏ ði. Hắn gọi với theo:

- Bờ biển ðêm nhiều biến thái “ắm ðẫy.

Dù tức bốc hoả Kim Huyên vẫn phải vùng vằng quay fại, ðá vào ðầu xe hắn:

- Đưa tôi về.

- Anh ðưa em ra ðây ðể hỏi vì sao em biết Hoàng Kỳ Linh sẽ bẫy anh. Khi nào em nói thì anh ðưa về. Hi hi...

Hắn cười, ðiệu cười kết hợp với khuôn mặt gian tà và ánh mắt thâm trầm trông cực kỳ ðáng sợ. Kim

Huyên nuốt khan, mắt ðảo như rang fạc một hồi, nghĩ ra fời nói dỗi nào ðó.

Cô ðịnh bịa rằng mình nghe Hoàng Kỳ Linh nói với bạn nhưng cô chỉ quen biết sơ sơ, không thân, thậm chí không biết bạn thân nhất của Hoàng Kỳ Linh đà ai. Nếu bịa ðặt sơ sở khiến Hàn Phi phát hiện, hắn sẽ nghĩ cô cô tình chia rẽ hắn và Hoàng Kỳ Linh vì dã tâm câu dẫn hắn.

Kim Huyên ghét nhất foại hiểu đầm này.

Cô cúi ðầu nhìn xuỗng cổ, trông thấy sợi dây chuyền mình ðang ðeo, một ý tưởng táo bạo foé đên. Cô móc sợi dây chuyền ra giơ cho Hàn Phi nhìn:

- Anh có thẫy cái này quen không?

Hàn Phi ngừng cười, gật ðầu, móc sợi dây chuyền của mình ra.

Kim Huyên nhìn thấy sợi dây, mắt trợn tròn, miệng há hốc. Gô bước tới nắm (ấy mặt dây chuyền của hắn, nhìn kỹ, fật qua (ật fại, kêu fên:

- Không thể nào... Sao đại...

Sao có hai sợi giỗng hệt nhau thể này?

Hàn Phi ðã ðưa nó cho cô rồi mà....-

Đầu Kim Huyên như có pháo hoa bắn £ụp bụp bên trong./

Không phải..."

Hàn Phi 34 tuổi ðưa nó cho cô.|

Cô chết, trọng sinh, mang theo dây chuyên về quá khứ. Vậy cô có một cái, Hàn Phi 29 tuổi cũng có 1 cái.~

Hợp (ý quái. _

Cô xem mặt dây chuyền của Hàn Phi, hắn cũng cầm mặt dây chuyền của cô fên soi kỹ, nhướn mày:

- Em đấy sợi dây này ở ðâu?

- Chợ ðồ cổ Mãn Châu. - Kim Huyền chỉ biết mỗi chỗ ðó bán ðồ trang sức kiểu dáng cổ ðiển, nói luôn.

Hàn Phi giẫu nghỉ hoặc trong ðáy mắt, vừa xoa xoa viên ngọc màu trắng vừa hỏi:

- Sợi dây này fiên quan gì ðễn chuyện Hoàng Kỳ Linh muỗn ?ừa anh?

Kim Huyên bịa ra một đời nói dỗi:

- Tháng trước tôi nằm mơ... Tôi thấy mình chạy theo tán tỉnh, hẹn hò với Hoàng Kỳ Linh. Tôi thẫy mình mua một mảnh ðất, xây nhà máy rất to. Sau ðó tôi thích một cô gái khác, bỏ Hoàng Kỳ Linh chạy theo cô gái ðó. Hoàng Kỳ Linh tức giận về mách chú ruột. Cả hai rải giẫy quanh người khiễn tôi quay như chong chóng, bị cảnh sát bắt, phải hầu toà, phải vào tù ngồi.

Hàn Phi im lặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện