Sa mạc đêm. Trên đỉnh mái Làng Cát – nơi cao nhất vùng phong mạc – Gaara đứng bất động như tượng đá.

Gió khô rít qua mái tóc đỏ máu. Một tiếng phụt nhỏ vang lên từ xa.

"Gã đó... đến rồi."

Từ phía chân trời – Deidara hạ cánh. Một con chim trắng bằng đất sét khổng lồ lao tới như sao băng. Gaara ngẩng lên. Trên lưng chim là một kẻ mang chiếc áo choàng đen viền đỏ – tóc vàng che một bên mắt, môi nhếch cười ngạo nghễ.

“Yo~ Kazekage-san. Ta đến để… mời cậu đi chơi.”

Gaara không đáp, tay trái nhẹ đưa lên. Một xoáy cát ngầm xuất hiện bên dưới – như một con rắn khổng lồ, lao lên từ sa mạc, nuốt lấy chim đất sét.

BOOOOM! – vụ nổ vang trời, đất bay mù mịt.

Deidara kịp nhảy khỏi vụ nổ, hạ xuống mái tháp. Tay hắn rút đất sét từ túi ra, nhai ngấu nghiến bằng miệng trên tay.

"C1 – Bọ cánh cụt tử thần."

Từ lòng bàn tay hắn, hàng loạt sinh vật hình thù méo mó mọc lên, rồi bay về phía Gaara như ong vỡ tổ. Nhưng cát đã bao phủ quanh Gaara như thiên la địa võng.

“Sa no Tate.” (Lá chắn cát)

Từng đợt nổ nhỏ vang lên liên tục, nhưng không ai tiến được quá một gang tay khỏi cậu.

Gaara nhấc tay, gằn giọng: “Sa no Dangan.” (Đạn cát nén)

Một khối cầu cát nén cực mạnh lao đến – bùm! – Deidara bị ép văng khỏi mái tháp, đập vào tường đất, thở gấp.

Phía sau Gaara – từ dưới lòng đất – một bóng người trồi lên. Chiếc áo Akatsuki sậm màu che đi nửa cơ thể gỗ.

“Lâu rồi không quay lại nơi này…” – giọng hắn khàn khàn, vô cảm – “Lũ người cát vẫn yếu đuối như cũ.”

Gaara quay lại, mắt mở rộng: “Sasori… là ngươi?”

Kẻ từng là anh hùng Làng Cát, giờ đây chỉ là một con rối sống với đôi mắt trống rỗng.

Deidara lấy lại thế, bay lượn liên tục trên cao, bắn phá không ngừng. Sasori từ đất trồi lên, thao túng rối với tơ chakra. Còn Gaara đứng giữa, một mình một bóng, cát vây quanh như dòng sông sống.

“Sabaku Kyuu!” (Sa Bộc Tống Táng)

“C3 – Bom khủng bố!” – Deidara ném xuống một quả đất sét khổng lồ.

Gaara đưa hai tay lên, trán vã mồ hôi. “Sa no Tate Dai!”

BÙM! – Vụ nổ làm rung chuyển cả tháp Kazekage. Vụ nổ to đến mức mái vòm vỡ vụn, mặt đất sụp xuống.

Một lúc sau, cát tan dần. Gaara quỳ một gối, máu trào từ miệng.

Deidara đáp xuống, thở dốc: “Thôi nào, ngủ một chút đi. Chuyến đi còn dài.”

Sasori đứng bên cạnh, nhìn Gaara với ánh mắt vô hồn:

“Xin lỗi... Kazekage.”

Sau đó tiêm vào người Gaara một loại chất độc, khiến cậu tê liệt. Deidara thấy vậy thì lại nhai một nắm đất sét. Và khi thả ra lại là một con chim khổng lồ. Hắn ném cậu lên lưng con chim, sau đó cùng Sasori rời khỏi.

Trận chiến kết thúc.

—---------------------
Ba ngày sau trận tập kích Làng Cát.

Tại Konoha, Tsunade khoanh tay, lưng tựa ghế, mắt nhíu lại khi mở phong thư niêm cát vàng do chính Temari đích thân mang đến.

“Thư cầu viện khẩn – Mật cấp S
Gửi đến Hokage Đệ Ngũ – Tsunade-sama.

Ba ngày trước, Kazekage Gaara bị hai thành viên của tổ chức tội phạm Akatsuki bắt đi ngay giữa nội thành Làng Cát.

Căn cứ vào dấu tích chakra và nhân chứng sống sót, hung thủ là:
– Deidara, kẻ sử dụng đất sét nổ mang cực mạnh, hành động trên không trung.
– Sasori, biệt danh "Sát Nhân Cát Đỏ", kẻ từng là anh hùng của chúng tôi, nay trở thành một con rối máu lạnh.

Gaara đã chiến đấu một mình suốt gần một canh giờ, bảo vệ dân làng khỏi sức công phá khủng khiếp của Deidara. Dấu vết cuối cùng của Kazekage là một cuộn phong ấn chakra bên trong còn sót lại tàn dư Nhất Vĩ – đang yếu dần.

Chúng tôi nghi rằng hắn đã bị đưa đến nơi tập kết của Akatsuki để thực hiện nghi thức rút Vĩ Thú.

Làng Cát xin khẩn cầu sự giúp đỡ từ Konoha – không chỉ vì Kazekage, mà vì sự cân bằng đang bị xé toạc.

Nếu Nhất Vĩ bị Akatsuki chiếm được... sẽ là khởi đầu cho một cuộc đại chiến.

Chữ ký phía dưới:
– Temari, đại diện hộ tống;
– Đại Trưởng Lão Chiyo;
– Trưởng ban quân sự Làng Cát.”

Tsunade đọc xong, không chần chừ, lập tức triệu tập một đội giải cứu

“Lập tức triệu tập đội giải cứu! Đây là nhiệm vụ cấp S! Hatake Kakashi sẽ là người dẫn đội, các thành viên còn lại sẽ bao gồm Naruto, Hyuga Hinata, Yamanaka Ino, Sai. Đội giải cứu sẽ cùng đi với Temari để tới Làng Cát. Bằng mọi giá phải cứu được Kazekage Đệ Ngũ!”

Cổng Làng Lá mở rộng. Sáu bóng người phi thân xuyên qua rừng tre, hướng thẳng về biên giới Hỏa Quốc – Sa Quốc. Dẫn đầu là Hatake Kakashi cùng Temari, bám sát phía sau là Naruto, Ino, Sai và Hinata.

Trong khi đó, rất xa về hướng Tây, dưới một rặng núi đá đen như mực, Deidara và Sasori vừa đặt chân đến hang ổ của Akatsuki.

Cửa đá nặng nề khép lại phía sau họ. Một vòng tròn kỳ ấn đỏ máu rực lên trên nền đá. Và ngay giữa lòng động, một bức tượng khổng lồ mười tay – hình dạng quái dị như từ địa ngục chui lên – bắt đầu rung chuyển theo từng bước triệu hồi.

"Gedō Mazō..."

Thủ lĩnh của Akatsuki – chỉ được nhìn thấy như một bóng đen giữa không trung – nâng tay niệm chú, chakra vặn vẹo cuồn cuộn như sóng thần đổ về phía Gaara đang bị trói chặt giữa trận pháp.

Nghi lễ phong ấn bắt đầu. Và nó sẽ kéo dài... ba ngày.

—-------------------------
Đội cứu viện tăng tốc qua những đụn cát đầu tiên, Temari vừa chạy vừa nghiến răng.

Kakashi hỏi:
“Có ai phản kháng được không?”

Temari im lặng một khắc, rồi đáp:

“Sau khi Deidara bay đi cùng Gaara, em trai tôi – Kankurō – cố gắng đuổi theo. Cậu ta cố chặn đường Sasori… Nhưng chỉ trong vài phút, tất cả rối của nó đều bị phá hủy. Bị Sasori nghiền nát từng khớp một. Hắn... chính là người đã tạo ra những con rối đó.”

Kakashi khẽ chau mày.

Temari nắm chặt cán quạt:

“Em tôi bị trúng độc rất mạnh. Hiện giờ... gần như không qua khỏi. Chúng tôi không có thuốc giải.”

Không khí nặng nề bao trùm cả đoàn. Kakashi trấn an:

“Đừng lo, có hai kunoichi ở đây là học trò xuất sắc của Hokage-sama, cả hai đều là những Y nhẫn vô cùng tài năng.”

Một lát sau, Naruto ghé sang Temari, ngập ngừng hỏi:

“…Gaara... đã là Kazekage rồi sao?”

Temari gật đầu. Nụ cười nở trên môi, dù ánh mắt vẫn đỏ mỏi vì nhiều đêm thức trắng:

“Phải. Dù ai phản đối, Gaara cũng không bỏ cuộc. Không phải vì cậu ấy muốn quyền lực… mà vì cậu ấy muốn chứng minh rằng: kẻ từng bị gọi là quái vật cũng có thể bảo vệ làng.”

Naruto khựng lại. Tim cậu như bị một cơn gió nóng lướt qua. Tay cậu chạm nhẹ vào băng đeo trán – chạm vào những năm tháng cô độc, nỗi đau bị xa lánh, và… niềm hy vọng không ai dập tắt được.

Temari liếc sang, khẽ dịu giọng:
“Cậu cũng thế, Naruto. Một ngày nào đó... tôi tin rằng cậu sẽ trở thành Hokage.”

Naruto bỗng đỏ mặt, tay gãi đầu cười khan: “Haha... cảm ơn… cảm ơn nhiều…”

Nhưng ngay sau lưng cậu…

“…”

Hai ánh mắt đang phát ra áp lực âm trầm: một bên là hai con mắt trắng như bạch ngọc của Hinata, một bên xanh lục chanh rực rỡ của Ino.

Dù không nói gì, mùi giấm chua đang lan ra không khí. Naruto cảm nhận rõ sống lưng mình lạnh đi vài độ. Mồ hôi hột nhỏ giọt.

“Lạy trời, con thề… con không hề có ý gì đâu… đừng để con chết trước khi cứu được Gaara…”

Kakashi đi đầu, liếc mắt sau lưng, khẽ cười trong lòng.

—------------------
Sunagakure – Làng Cát, ba ngày sau biến cố Kazekage bị bắt.

Đội Kakashi vừa đến cổng làng, được Temari trực tiếp dẫn đến trung tâm y tế. Mặt trời sa mạc vẫn cháy rát, nhưng trong lòng mỗi người chỉ còn một điều: phải cứu Gaara bằng mọi giá.

Bên trong phòng bệnh tầng cao, Kankurō nằm bất động, da tím tái, hơi thở yếu đến mức khó nhận ra. Các Y Nhẫn Làng Cát bất lực đứng xung quanh, một vài người còn lắc đầu tuyệt vọng.

“Độc quá phức tạp,” bác sĩ trưởng nói. “Không phản ứng với bất kỳ loại thuốc nào. Chúng tôi… không còn cách.”

Ino bước tới, không nói gì, chỉ đưa mắt cho Hinata. Hinata gật đầu, kích hoạt Byakugan, bắt đầu quan sát hệ thống chakra của Kankurō. Ino nhanh chóng mở túi dược, lấy ra các mẫu thuốc giải độc tự điều chế dạng nhỏ, kết hợp chakra y thuật bắt đầu truyền dẫn.

Kakashi nhìn, khẽ gật đầu. Naruto thì thầm với Temari: “Kankurō mà gục… làng Cát sẽ rơi vào khủng hoảng thêm nữa.”

Cánh cửa bệnh viện bật mở. Một bà lão nhỏ con, gậy gộc gõ lộp cộp, tóc bạc rối mù – tiến vào.

“Ra là quân của Làng Lá đã đến,” bà lẩm bẩm, ánh mắt dừng lại ở Kakashi. Và rồi, không báo trước, Chiyo nhảy phắt lên tung một cú đá xoay chân thẳng về phía Kakashi:

“NANH TRẮNG CỦA LÀNG LÁ! TRẢ MẠNG LẠI CHO CON CỦA TA!”

Vút!

Naruto phản ứng theo bản năng, rút kiếm chắn trước mặt Kakashi, cùng lúc Sai từ bên cạnh dựng lên một bức vẽ mực thành tường chắn. Cú đá dội ngược, không trúng ai – nhưng khiến mọi người sửng sốt.

Kakashi cau mày: “Tôi không phải Nanh Trắng. Nanh Trắng là cha tôi.”

Một ông lão râu bạc – em trai của Chiyo – vội vã chạy đến: “Chị Chiy! Anh ta không phải Sakumo! Là con trai ông ta - Hatake Kakashi!”

Chiyo đứng khựng, ngẩn ra vài giây. Rồi bà xoay người, gãi đầu:

“À… ờ… xin lỗi. Tuổi già lú lẫn chút. Khặc khặc khặc…”

Naruto, Kakashi, Sai: “...”

Trong lúc bầu không khí hơi xấu hổ, Hinata lên tiếng:
“Chakra bị nhiễm độc tại tuyến thứ ba, dưới thận,”

Ino gật đầu, lập tức chuyển chakra dẫn thuốc vào đúng vị trí. Dưới đôi tay phối hợp ăn ý của họ, độc bắt đầu bị đẩy lùi từng chút một.

Chiyo im lặng quan sát, rồi khẽ lẩm bẩm:

“Không chỉ là ninja cảm ứng… mà còn là y ninja tinh nhuệ. Konoha đã nuôi được những hạt giống đáng nể.”

Sau nửa canh giờ, Kankurō rên khẽ một tiếng, môi bớt tái, mạch đập trở lại.

Ino lau trán: “Ổn rồi. Cậu ta sẽ sống. Nhưng cần nghỉ thêm vài ngày.”

Kakashi sau đó nói với Temari và Chiyo: Hiện tại chúng ta cần đuổi theo đám Akatsuki để cứu Gaara, ở đây có vật gì có thể giúp chúng ta lần ra dấu vết của chúng không? Temari sực nhớ tới gì, liền lấy túi của mình, mò mẫm và đưa cho Kakashi một mảnh vải đỏ rách nát.

“Đây là từ một trong những con rối bị phá. Chúng tôi nghi là… của Sasori.”

Kakashi gật đầu:
“Thế cũng đủ rồi, chúng ta có thể dùng vật này để truy tìm hắn.”

Temari bước lên, định cầm quạt:
“Cho phép tôi đi cùng. Gaara là em trai tôi.”

Nhưng Chiyo ngăn lại.
“Không. Cháu ở lại chỉ huy làng. Đội này cần một rối nhân – và ta là người hiểu Sasori nhất.”

Bà quay sang Kakashi:

“Nếu phải đối mặt với đứa cháu tội lỗi của ta... thì để bà già này gánh.”

—-------------------
Tại Konoha, Tsunade nhận tin tức qua chim báo. Không chần chừ, nàng ra lệnh:

“Cử Đội Gai – Neji, Lee, Tenten – làm quân tiếp viện. Họ sẽ đuổi theo Đội Kakashi, đường núi phía Tây.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện