CHƯƠNG 3443

Liễu Ảnh cụp mắt xuống, đè nén cảm giác đau đớn trong lòng, buồn bã ư?

Phải, đúng thật là rất buồn bã, có lẽ là vì sự tự do mà cô đã mong đợi năm năm qua đột nhiên chẳng còn hy vọng nữa, cho nên mới cảm thấy buồn bã chăng.

“Em hiểu cái gì?” Trái tim Tư Đồ Không khẽ rung động, nhịp tim cũng đập nhanh hơn, cô ấy hiểu cái gì? Hiểu được tình cảm mà anh ta dành cho cô ư?

“Bao giờ anh mới để tôi đi?” Liễu Ảnh không trả lời câu hỏi của anh ta, cô cảm thấy không cần thiết phải trả lời.

Cô chỉ cần một đáp án thôi, nếu như anh ta đã trừng phạt vì cô vi phạm thỏa thuận, vậy thì anh ta trừng phạt cô cũng phải có thời hạn chứ.

Ánh mắt Tư Đồ Không lập tức trầm xuống, vừa nãy anh ta còn tưởng rằng cô đã hiểu được tình cảm anh ta dành cho cô, không ngờ rằng cô lại nói muốn rời đi, cô muốn rời khỏi anh ta tới như vậy sao?

Rời khỏi anh ta, sau đó ở bên Bùi Dật Duy ư?

Nghĩ cũng đừng có nghĩ.

“Vĩnh viễn cũng đừng hòng.” Tư Đồ Không nghiến răng nghiến lợi, có thể nghe thấy rõ sự hung dữ trong giọng nói của anh ta.

Liễu Ảnh kinh ngạc, đôi mắt trừng tới tròn xoe, nhìn chằm chằm anh ta: “Cho dù anh có trừng phạt tôi, thì cũng phải có thời hạn chứ? Anh không thể nhốt tôi cả đời được đúng không?”

“Có gì mà không thể, cả đời này em cũng đừng hòng rời đi.” Khóe môi Tư Đồ Không cong lên, đúng là anh ta muốn giữ cô lại bên cạnh cả đời, nhưng anh ta rất khó chịu khi nghe cô nói từ “nhốt” này.

“Tư Đồ Không, anh không cảm thấy bản thân anh rất quá đáng sao?” Đôi mắt Liễu Ảnh lại trừng to hơn một chút, đáy mắt hiện lên sự khủng hoảng.

“Quá đáng ư? Tôi cảm thấy như vậy rất tốt.” Tư Đồ Không thực sự không cảm thấy hành động của bản thân quá đáng, nếu như anh ta đã thích thì chắc chắn sẽ giữ bên cạnh mình cả đời, lẽ nào anh ta còn phải nhìn người phụ nữ mà mình thích ở bên kẻ khác sao?

Chuyện đó tuyệt đối không thể được.

Liễu Ảnh hít một hơi thật sâu, nhận ra rằng cô chẳng thể nào nói chuyện cho ra lẽ với anh ta, cô biết thật ra anh ta không thể nào giữ cô bên cạnh mãi được.

Dù sao thì anh ta cũng sắp kết hôn rồi, đến lúc đó vợ anh ta chắc chắn sẽ không để cô yên đâu. Đương nhiên nếu như anh ta thực sự kết hôn, cô chắc chắn cũng sẽ không tiếp tục ở lại bên cạnh anh ta.

Đến lúc đó cho dù anh ta có sử dụng thủ đoạn cứng rắn gì đi chăng nữa, có liều mạng thì cô cũng phải rời đi.

Cô tuyệt đối sẽ không làm kẻ thứ ba đâu, cũng tuyệt đối không làm chuyện phá hoại tình cảm vợ chồng người ta.

Bây giờ vẫn còn đang ở trong Câu lạc bộ, Bùi Dật Duy vẫn còn đang ngủ ở bên trong, Liễu Ảnh cũng không muốn tranh luận với anh ta nữa: “Đi thôi, quay về đi.”

“Buổi tối ngày hôm nay là lần cuối cùng tôi cho phép em gặp mặt Bùi Dật Duy, sau này không được gặp mặt Bùi Dật Duy nữa.”

Tư Đồ Không nhớ tới trước đó bản thân đã đợi ở bên ngoài hơn ba tiếng đồng hồ, anh ta không muốn chịu đựng thêm một lần nào nữa, cho nên cách tốt nhất chính là không để cô gặp mặt Bùi Dật Duy.

Cô vừa mới nói rằng giữa cô và Bùi Dật Duy không có chuyện gì cả, xem như anh ta tin tưởng cô lần này vậy.

Đương nhiên cũng không phải chỉ vì lời cô nói, mà vì trên người cô cũng không có dấu vết bất thường gì, trông dáng vẻ của cô cũng không giống như đã làm chuyện đó.

“Dựa vào cái gì?” Liễu Ảnh hơi bực bội, bình thường cô sẽ không cãi lại anh ta, anh ta nói gì cô cũng nghe theo, để tránh gây ra những phiền phức không đáng có, cô cũng không muốn chống đối anh ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện