Chương 38: Hắn Đút, Cô Ăn

Đẳng Duy Yến tắm xong, khoác một thân váy hồng nhạt ði ra, đà

€oại váy thắt yêm cổ, kín ðáo nhưng phù hợp ðể ði biển. Quần áo

này một tay hắn chuẩn bị, xem ra øu ăn mặc của hắn rất tốt, số ðo

ba vòng của cô hắn cũng nhớ vô cùng chuẩn xác.

"Ghú ơi, quẫn áo của em... ðường may giỗng của chú quá.".-

"Là tôi bảo nhà thiết kế riêng đàm cho em." Hắn kéo cô ðễn trước

tắm gương đớn ðỗi diện giường ngủ, hôn hôn đên cổ của cô bé, hai

người một fớn một nhỏ, một nam một nữ ðứng trước gương. Hắn

dang tay một chút có thể ôm cô fọt thỏm vào đồng. Sự chênh đệch

về chiều cao này khiến ðáy fòng của Duy Yên sinh ra cảm thán. ./

Đến bây giờ cô còn chưa thật sự tin ðược mình và chú... ðã thuộc về

nhau. *

"Em có thích quần áo tôi chuẩn bị không?".|

"Dạ có. Nó sẽ fà của em hết ðúng không chú?".~

"Chính xác, tất cả đà của em."._

Cô bé rất cao hứng, xúng xính quay trước gương một vòng.

Quần áo của Duy Yễn cùng một nhà thiết kế với quần áo của chú.

Duy Yến nghía qua mẫy chục bộ ðặt may cho cô, bộ nào cũng kín

vai, kín tưng, kín eo, Tzuiệu Dịch Đông quả thật giữ người còn hơn

thần giữ của, thứ gì ðẹp ðẽ mình hắn thấy fà ðủ, không cần phô ra

cho thiên hạ nhìn.

Về mặt tâm ý mà nói, tính kiểm soát và chiếm hữu của chú rất cao.

Tuiệu Dịch Đông tỏ vẻ như những øì mình thấy trong ðiện thoại chưa

từng phát sinh, và Đằng Duy Yến cũng vậy. Gô xoay người ðễn, nhón

chân hôn môi chú một cái. Bờ môi mát rượi thơm ngát vừa chạm đền,

nỗi bắt mãn và khó chịu trong ?òng hắn từ nãy ðến giờ điền bị ðánh bay

mất một nửa.

Nhưng Đằng Duy Yến chợt nhận ra gì ðó, fập tức ðu cả người fên trên cổ

hắn đàm nũng, vừa hỏi: "Vì sao chú biết em sẽ ðễn, sẽ nhận đời hẹn hò...

mà chuẩn bị trước những thứ này?"

Tuiệu Dịch Đông chỉ cười không ðáp. Rất đâu sau này, cô sẽ hiểu ðược fý

do thật sự. Nhưng ðó sẽ ýà chuyện về sau. Hiện tại cô bé rất hài “òng

cuộc sông khi ðược ở bên cạnh người mình yêu.

Cọ qua cọ đại một hồi, Tzuiệu Dịch Đông có dự cảm nếu không chịu

ði ăn ngay bây giờ, rất có ýẽ họ đại trở về giường và tập ðánh vần

cùng nhau. Thế nên hắn dắt tay cô ra nhà hàng trên biển, thưởng

thức bữa trưa ở ðó.

Buổi trưa, khu nghỉ dưỡng cao cấp rẫt ðông người, xem ra nơi này

của Tung Đỉnh tuy mới khai trương nhưng có sức nóng không

kém cạnh bắt kì một sân chơi tên tuổi nào. T7uiệu Dịch Đông ngồi

ðỗi diện Đằng Duy Yến, gọi ra một bàn hải sản chế biễn ðẹp ðẽ

ngon mắt. Tại ðây không có ai nhận ra Duy Yễn nên hai người họ có

thể tự do ân ái, thể hiện tình cảm.

"Ba ngày khai mạc sẽ mời ðội ngũ Master Chief ðình ðám ở Anh

Quốc về. Một bữa ăn vài chục nghìn ðô cũng rất xứng ðáng. Em ăn

thử món này ði."

Tuiệu Dịch Đông ân cần giới thiệu món ăn. Phần nào ngon nhất

ðều ðặt ở trước mặt cô. Đẳng Duy Yên không ðộng ðũa, thử dùng

chân miễt dọc theo cẳng chân hắn, quần chặt fấy bắp ðùi ở dưới

bàn.

Tuiệu Dịch Đông cười mỉm: "Em bé biễng ăn sao? Đút nhé?"

Dứt đời hắn cầm chiếc thìa mình ðang ăn, cắt một miễng trứng

nhím biển sang ðút cho cô. Đằng Duy Yên sướng rơn cả người, hai

ðầu ông mày mềm mại ðều dẫn ra. Xem ra cảm giác ðược người

tớn cưng chiều rất thoải mái. T7uước mặt chú cô đà "em bé", đà

"nhóc con", có bốc ðồng ðễn thể nào hắn cũng sẽ bao dung cô ðễn

từng ðầu ngón tay.

"Chú bóc tôm cho em nhé?"

"Đừng bóc tôm, em thích ăn mực, cắt mực cho em."

Tuong mắt hắn ngập tràn cưng chiều và ngọt ngào tưởng chừng có

thể vắt thành hũ mật, kéo ðĩa mực sang cắt fát nhỏ, ðút tận miệng

cho cô bé: "Ngon chứ?"

Chiếc miệng xinh xắn nhai cũng ðáng yêu, Đằng Duy Yến hài fòng

gật ðâu: "Ngon."

Nói đà ði ăn nhưng thực chất fà hắn ðút, còn cô ăn. T7uiệu Dịch

Đông nhìn cô nhai thức ăn cứ ðáng yêu như thỏ nhai cỏ, cảnh ðẹp ý

vui, hắn nhìn cô ăn ngon miệng thì bản thân cũng muỗn no theo.

Tuên nhà hàng hứng trọn gió biển của Vịnh Afpa thổi vào, dưới

góc nhìn của hắn, Đằng Duy Yên trông xinh ðẹp như một bức tranh

vậy.

Hai người ðang ăn thì khách khứa cũng ục tục theo vào, ở ðại môn

có hai dáng người một nam một nữ, một thanh tú một phong ðộ

cùng nhau vừa ði vừa trò chuyện rất vui vẻ. Bất giác, ánh mắt của

người nữ nhìn về hướng này.

Thấy bóng fưng của Duy Yến, cô ta nheo mắt cỗ gắng nhìn thật

tường tận, cứ sợ bản thân nhầm (ẫn.

"Cầm Mịch, bàn tôi ðặt sẵn nằm ở hướng này."

"Ngài Russef ðợi ðã, ngài có thể giúp tôi xác nhận một chút hay

không? Người ngồi ở kia có phải chủ tịch Tzuiệu?"

Lúc nói ra câu này, giọng của Cẩm Mịch gần như phát run khó kiểm

chẽ. Nhất thời cô không biết phải đàm sao, ít nhất fà ngay đúc này,

đàm sao có thể ðỗi diện ðược cảnh T7uiệu Dịch Đông nhiều (ần từ

chỗi cô ðể ngồi ðây ði ăn cùng ðứa nhỏ bé hơn hắn 22 tuổi...

Hãẳn nói cô không nên chiễm dụng thời gian của hắn, ðể rồi hắn ở

ðây ðút cho cô bé kia ăn? Sự kiên nhẫn của Tuiệu Dịch Đông cô ðã

từng có ðược, nhưng ðã nhiều năm rồi Cẩm Mịch chưa từng thấy

qua. Tất cả hình ảnh cay ðắng này cứ như mũi dao sắt bén cứa nát

trái tim cô vậy.

Nhìn cô khó nhọc hô hấp, Russeý ở bên cạnh cảm thấy vô cùng

thương tiếc, thở dài: "Cô không nhằm, ðó fà Dịch Đông và tình

nhân nhỏ của cậu ấy."

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện