Khương Học Bác ngoại trừ tươi cười, cười gượng hai tiếng: “Đại ca, tôi sẽ tận lực.”

Nói xong, Khương Học Bác liền mang theo Từ Phân cùng Khương Thần đi tới trước Lãng Nguyệt Sơn trang mà Khương Vũ Nhu đang ở tạm thời.

Vừa đến cửa sơn trang, ba người đã bị trang viên biệt thự tráng lệ huy hoàng này làm cho chấn động rồi!

Đặc biệt là Từ Phân cùng Khương Thần không ngừng nhìn đông nhìn tây kêu rên không ngừng.

“Học Bác, ông nói xem sao Khương Vũ Nhu có thể ở lại ở chỗ này? Sơn trang xa hoa này ít nhất phải trăm triệu đi?!” Từ Phân kinh ngạc cảm thán liên tục, trong mắt một khắc cũng không rời khỏi biệt thự kim bích huy hoàng này.

Khương Thần cầm di động, lớn tiếng nói: “Mẹ! Đâu chỉ một trăm triệu, mẹ nhìn xem, giá bán bên ngoài là 1 tỷ! Còn hơn mười cái nhà họ Khương!”

“Cái gì?! 1 tỷ!ll Má ơi, Khương Vũ Nhu này rốt cuộc làm cái gì mà có thể ở sơn trang tốt như vậy?” Trong lòng Từ Phân kinh ngạc cùng bồn chồn.

Nếu là cho mình cùng con trai ở đây thì sung sướng biết bao!

Khương Học Bác không nói một lời, buồn đầu đi về phía trước, ba người đi tới trước của biệt thự.

Giờ phút này, Long Nhất tiến lên, trực tiếp ngăn ba người lại, lạnh giọng nói: “Các người vào đây bằng cách nào? Khương Học Bác sửng sốt, bị khí thế trên người Long Nhất cùng ánh mắt đáng sợ dọa, nói lắp nói: “Tôi....... Tôi tới tìm con gái tôi, cô ấy tên Khương Vũ Nhu”

Long Nhất nghe vậy, nhưởng mày, nhìn lướt qua phía sau Từ Phân cùng Khương Thần lén lút nhìn đông nhìn tây phía sau, hỏi ngược lại: “Nhà họ Khương sao?”

Từ Phân lập tức tiến lên cười nói: “Đúng đúng đúng, tôi là mẹ cô ta, cậu mau kêu cô ta ra gặp chúng tôi đi!”

Nào biết, Long Nhất trực tiếp lạnh giọng quát: “Ngại quá! Người không có ở đây! Các người đi đi!"



“Không ở? Sao có thể! Cái tiểu tiện nhân kia có phải cố ý trốn tránh chúng ta hay không? Không được, cậu mau kêu cô ta ra đây! Chính mình lén ở sơn trang tốt như vậy, cũng không biết trở về kêu chúng ta lại đây ở cùng!” Từ Phân lập tức thay đổi mặt, ngữ khí ác độc reo lên.

“Làm cản!”

Long Nhất cả giận nói, sát ý trong mắt hiện lên! Trực tiếp vươn tay hung hãng tát một cái lên mặt Từ Phân, lạnh giọng nói: “Ở chỗ này hô to gọi nhỏ, các người muốn tìm chết sao?"

Anh cũng không trầm ổn như Tiêu Chiến được!

Từ Phân bị này một cái tát này đánh cho hoang mang, che lại gương mặt đang bắt đầu sưng lên, sợ hãi tránh ở phía sau Khương Học Bác, không dám lên tiếng.

Chủ yếu là khí thế Long Nhất quá mạnh, vốn chính là một người sát phạt, tùy tiện lộ ra một ánh mắt đều có thể hủ chết một đám người!

“Lập tức cút đi! Nếu không tôi tự mình động thủ!” Long Nhất lạnh giọng nói.

Đám người Khương Học Bác bị dọa đến lùi về sau vài bước, trong lòng hoàn toàn luống cuống.

Khương Thần còn muốn tiến lên thi đấu, chỉ vào Long Nhất quát: “Mày là ai? Đơn giản chỉ là quản gia sơn trang! Dám nói chuyện với chúng ta như vậy? Mày có biết chúng ta là ai hay không! Chúng ta là người nhà họ Khương Tô Hàng, tạo là Khương Thần, là em trai Khương Vũ Nhu! Mày mau kêu cô ta lăn ra đây!"

Ha hả một tiếng tiếng cười lạnh lẽo vang lên, khóe mắt Long Nhất hiện lên đến sát ý, trực tiếp đá vào bụng Khương Thần!

Phanh!

Khương Thần cong như con tôm bay ngược ra ngoài, trên mặt đất quay cuồng vài vòng rồi nằm bò.

“Ai da nha! Đau chết mất, mẹ, con chó trông cửa này dám đánh con!" Khương Thần cảm giác như bụng mình bị búa đập vào, đầy mình đều đau, sắc mặt đỏ lên như cà chua, thái dương toát ra mồ hôi lạnh như mưa.

Từ Phân hét to một tiếng, nhanh chóng chạy tới nâng Khương Thần dậy, rồi sau đó mặt đỏ tai hồng chỉ vào Long Nhất reo lên: “Mày... sao mày có thể đánh người chứ! Mày bất quá chính là một con chó trông cửa lại dám quát tháo, tao gọi điện thoại báo cảnh sát bắt mày!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện