Chương 58: Hứa đại ca
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Trong một mảnh trầm lặng, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Trung niên đầu trọc không ngừng đi tới đi lui, hai tay không ngừng nắm chặt, thả ra, nắm chặt, thả ra.

Một bộ vô cùng lo lắng dáng vẻ!
"Xảy ra chuyện gì rồi a? Tại sao bên trong không hề có một động tĩnh gì?"
Trung niên đầu trọc cảm nhận được bên trong có hai nguồn sinh cơ, cả hai đều rất yếu ớt bộ dáng, cho nên hắn hiện tại cũng không biết bên trong là chuyện gì xảy ra!
Mặc dù nói đã hoàn toàn loại bỏ được độc tố bên trong cơ thể Hinh nhi, nhưng bản thân tiểu hài tử này vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.

Còn Nhất Minh bản thân thì tiêu hao không nhỏ, khiến cho linh lực bên trong cơ thể ở vào trạng thái không thể thấp hơn được nữa.

Vì thế mới khiến cho trung niên đầu trọc cảm thấy hai nguồn sinh cơ rất yếu ớt bộ dáng!
Dù sao đi nữa thì đây cũng là Thánh Độc do Thần Quân thủ bút, một Tôi Thể cảnh như hắn muốn loại trừ cũng không hề dễ dàng!
Nữ nhân bên cạnh thì mọi khí lực của nàng đều đang tập trung vào cánh cửa trước mắt.

Đang lúc bầu không khí dần trở nên nặng nề thì một thanh âm quen thuộc vang lên.

“Két!”
Cánh cửa được mở, một nam tử sắc mặt trắng bệch từ bên trong đi ra.

“Tiểu… à không, Tiên sinh…”
Nữ nhân xinh đẹp thật sự không chịu nổi loại tra tấn tinh thần như thế này, nhẹ giọng nói:
“Hinh nhi… con bé sao rồi?”
Nhất Minh sắc mặt trắng không còn một mảnh, từ từ nở nụ cười gật gật đầu.

Không biết tại sao.

Một màu hồng sắc không ngừng tràn ngập gương mặt của nữ nhân này, nước mắt không tự chủ chảy ra, nàng nhanh chóng bước vào bên trong đi tới ngay bên cạnh giường ngắm nhìn Hinh nhi toàn bộ từ trên xuống dưới.

Trung niên đầu trọc thấy được điều này cũng mừng rỡ không thôi!
Hắn không biết phải nói cái gì cho phải, cũng nhanh chóng chạy gấp đi vào nhìn lấy bé con của hắn.


Phong Miên cùng Quân lão nhìn thấy cảnh này thần sắc cũng vui mừng thay phu phụ hai người.

“Thật không ngờ tiểu hữu lại có thể hóa giải Thánh Độc của lão Tà!
Ta thấy ta cũng già rồi, quả thật trường giang sóng sau đè sóng trước ah!”
Lão giả tóc bạc vuốt vuốt chòm râu không khỏi cảm khái một câu.

“Tiền bối nói đùa! Vãn bối đây chỉ là cơ duyên xảo hợp có thể giải trừ loại độc này mà thôi!” Nhất Minh cũng không có dám khoe khoang chuyện này ý tứ.

Chuyện này nếu như không có truyền ra ngoài thì hắn chí ít vẫn có thể lăn lộn trên giang hồ.

Nhưng nếu mà điều này lan truyền ra ngoài, chắc hẳn lão Tà gì đó sẽ nhất định không bỏ qua cho hắn!
Thử nghĩ nếu như độc môn võ công của mình mà bị một tên mao đầu tiểu tử Tôi Thể cảnh cho phá giải thì chuyện này cũng không phải là chuyện nhỏ nữa rồi.

Chính vì thế mà có cho Nhất Minh hắn ăn gan hùm mật báo, hắn cũng không dám đem loại chuyện này thừa nhận tới!
Dường như có thể nhìn ra được tâm tư của thiếu niên này, Phong Miên cười ha hả nói:
“Nhất Minh tiểu hữu cứ yên tâm, chuyện này bọn ta sẽ giữ bí mật, tuyệt đối sẽ không lan truyền ra ngoài.


“Đa tạ các vị tiền bối đã hiểu cho!” Nhất Minh nhìn Phong Miên cùng Quân lão chắp tay nói.

Không hiểu tại sao, Nhất Minh nhìn hai người này càng có một loại là lạ cảm giác, chắc có lẽ là do mình nghĩ nhiều!
Nhất Minh nhìn thấy trung niên đầu trọc cùng nữ nhân đang không ngừng nhìn tiểu nữ hài nằm trên giường, một bộ ngủ rất ngon dáng vẻ, khiến hai người không kìm nén được cảm xúc trong lòng!
Nhất Minh quay sang nữ nhân cùng trung niên đầu trọc nói:
“Mặc dù tại hạ đã loại trừ độc tố bên trong người Hinh nhi, nhưng dù sao cơ thể con bé vẫn là quá yếu, cần phải hảo hảo nghỉ ngơi nhiều hơn.

Tốt nhất là nên thay một căn phòng khác cho con bé nghỉ ngơi, dù sao căn phòng này cũng chứa không ít khí độc dư ba, cũng không tốt cho sự khôi phục của con bé.


Nghe được lời này, Phong Miên cũng là gật gật đầu nói:
“Vậy để ta kêu người chuẩn bị một căn phòng khác, Nhất Minh tiểu hữu tiêu hao không nhẹ, nhất định phải ở lại trong phủ nghỉ ngơi vài ngày.


“Vậy tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh, làm phiền Phong thành chủ!” Nhất Minh chắp tay một cái nói ra.


“Chuyện nhỏ mà thôi!” Phong Miên gật gật đầu sau đó rời đi nguyên địa.

Trung niên đầu trọc nghe nói lời này cũng biết được chính mình thất thố, lập tức chạy tới bên cạnh Nhất Minh vỗ vỗ lưng của hắn cười ha hả nói:
“Nhất Minh hiền đệ đây là ân nhân của gia đình ta ah! Ta còn chưa cảm tạ hiền đệ ngươi.


“Thật sự cảm ơn đệ rất nhiều!” trung niên đầu trọc sắc mặt nghiêm lại thần sắc trịnh trọng nói ra.

Hiền đệ?
Khóe miệng Nhất Minh giật giật một cái, nhanh chóng nói:
“Đây là điều nằm trong khả năng của vãn bối mà thôi.

Nếu đổi lại một người khác cũng sẽ không từ chối giúp đỡ một tiểu cô nương khả ái thế này!”
“Vãn bối cái gì vãn bối?
Từ hôm nay trở đi, Nhất Minh ngươi liền là hiền đệ của ta rồi!
Cứ việc gọi Hứa đại ca là được, nếu như có việc gì cần đại ca ta đây giúp đỡ cứ việc nói ra là được!”
Trung niên cười ha hả, tay không ngừng vỗ “bộp bộp” vào lưng Nhất Minh nói ra.

Nhất Minh cũng không nói lời nào, cười cười một tiếng gọi: “Hứa đại ca!”.

Còn có loại chỗ tốt như vầy ngu sao không nhận, hắc hắc!
Mặc dù hắn không biết Hứa đại ca là thuộc cấp bậc nào Thần cảnh, nhưng chắc hẳn là không yếu.

Dù sao đi nữa, bên ngoài có Linh tộc dòm ngó, bên trong thì tông môn đứng chờ.

Tình cảnh của hắn phải nói là không thể tốt vào đâu được!
Nếu như có một núi dựa Thần cảnh ở sau lưng hẳn là có thể giảm bớt được phần nào áp lực!
“Lại tới nữa rồi!” Quân lão nhìn thấy cảnh này khóe miệng co giật một cái thì thào nói.

Trung niên nghe thấy lời này nhưng vẫn cứ giả bộ làm như không thấy vẫn cười ha hả.

Sau đó, Phong Miên liền cho người chuẩn bị hai căn phòng để Nhất Minh cùng gia đình trung niên đầu trọc tiến vào nghỉ ngơi.


Trước khi đi, Quân lão cũng có dặn dò đôi phu phụ một chút về việc chăm sóc cho tiểu Hinh nhi sau đó cáo từ trở về Thương Minh gia tộc.

Theo chỉ thị của Quân lão, nữ nhân xinh đẹp kia ôm lấy Hinh nhi hướng về gian phòng mới tiến đến.

Không biết từ khi nào mà quả ớt nhỏ cũng đã đứng ở phía trước, bóng hình lấp la lấp ló dường như đang sợ bị phát hiện bộ dáng.

Nàng hướng Nhất Minh hỏi:
“Tình hình Hinh nhi làm sao rồi?”.

“Không có việc gì, độc tố đã bị loại trừ rồi, nghỉ ngơi một thời gian sẽ nhanh chóng khỏe lại!” Nhất Minh hướng quả ớt nhỏ từ từ nói.

Quả ớt nhỏ nghe vậy liền thở phào một hơi.

Nàng quan tâm Hinh nhi như vậy cũng là có lý do của nó, không nói Hinh nhi đã từng đến phủ thành chủ, dáng vẻ khả ái đáng yêu như thế ai mà không thích cơ chứ!
Vốn dĩ ban đầu nàng là đang bên trong gian phòng đả tọa bình ổn cảnh giới.

Nhưng một nguồn lực lượng mạnh mẽ liên tiếp bay đến phủ như thế đương nhiên là không che giấu được nàng.

Vì thế nàng mới trốn ra tìm tòi thực hư như thế nào, thông qua các hạ nhân gần đó nàng mới biết được là có một tiểu cô nương bị thương nặng.

Quả ớt nhỏ nghe đám hạ nhân báo cáo cũng không đâu vào đâu, bèn tự thân xuất mã tiến về điều tra.

Cũng không trách đám hạ nhân này được, bọn họ quanh năm đều hầu hạ ở trong phủ, làm sao biết những nhân vật tu vi cao cường này cơ chứ!
Nhất Minh vừa đi vừa trả lời những câu hỏi mà quả ớt nhỏ này đề ra, hướng về gian phòng mới tiến đến.

Không được bao lâu, một tòa viện đơn sơ xuất hiện ngay trước mắt hắn.

Không thể không nói, vị Phong thành chủ này cũng thật là hiểu khách quá đi mất!
Tòa viện này trông vừa đơn sơ, lại vừa yên tĩnh vô cùng thích hợp cho hắn điều dưỡng lúc này.

“Thay ta cảm ơn thành chủ đã đặc biệt chiếu cố!” Nhất Minh hướng quả ớt nhỏ chắp tay một cái, nói.

Quả ớt nhỏ khoác khoác tay nói: “ Không có việc gì, ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, ta nhìn ngươi tựa như gần chết đồng dạng.

Ta không làm phiền ngươi nữa, ta đi đây!”
Nói xong, quả ớt nhỏ liền quay người tung tung tăng tăng chạy đi, một bộ rất vui vẻ bộ dáng!
Nhất Minh nhìn thấy cảnh này trong lòng cũng nhẹ nhõm không ít!
“Hôm nay, thật nhiều chuyện xảy ra ah!” Nhất Minh thì thào một câu, sau đó lắc lắc đầu tiến vào bên trong tòa viện đi đến.

Cánh cửa được đẩy ra.


Đập vào trong mắt chính là một cái bàn hình chữ nhật, xung quanh còn sắp xếp không ít ghế bao vây lấy hai bên.

Trên bàn còn có một bộ ấm trà đang không ngừng nhả ra những làn khói nhè nhẹ bay lên.

Hiển nhiên đây là trà vừa mới chuẩn bị không bao lâu.

Nhất Minh từ từ đi đến bên cạnh, ngồi xuống, tự rót cho mình một chén, một hơi cạn sạch!
Hắn nhìn hoàn cảnh xung quanh cũng không có thứ gì khác ngoài một căn phòng ngủ bên trong.

Tiến vào bên trong, Nhất Minh liền không kịp nghỉ ngợi, ngay lập tức ngủ một giấc thẳng tới sáng ngày hôm sau mới tỉnh lại.

Rời giường, Nhất Minh liền rửa mặt một chút, tinh thần tỉnh táo không ít!
Không biết từ khi nào thức ăn đã được bày sẵn trên bàn, cùng một bóng người quen thuộc ngồi ở chỗ đó.

“A? Hứa đại ca đến ah! Tiểu đệ không biết Hứa đại ca đến không kịp nghênh đón, mong đại ca đừng trách!” Nhất Minh nhìn trung niên đầu trọc có hơi bất ngờ, cười cười nói.

“Haha hiền đệ nói gì vậy, huynh đệ chúng ta còn phải khách sáo vậy sao?
Đến đến đến, chúng ta uống một cái thật sảng khoái nào!”
Hứa đầu trọc cười ha hả ngoắc ngoắc tay biểu thị Nhất Minh ngồi xuống, nói.

“Đại ca mời thì tiểu đệ không thể từ chối được rồi!” Nhất Minh cũng vui vẻ ngồi xuống, nhanh chóng rớt rượu, nói.

Trải qua vài ly vào người.

Nhất Minh nhìn lấy trung niên đầu trọc hỏi:
“Đại ca hôm nay đến đây chắc hẳn không phải chỉ vì uống với đệ ah?”
Trung niên đầu trọc nghe vậy, vẻ mặt cười cười nói:
“Đệ thật tinh tường ah! Hôm nay ta tới cũng là vì cảm tạ đệ đã cứu con gái ta.


“Điều này đại ca không cần phải để trong lòng, đệ cứu con bé cũng là vì đệ không muốn đại ca cùng đại tỷ phải đau khổ mà thôi!
Đệ nhìn thấy đại ca cùng đại tỷ khi nghe được tin con gái của mình bị trúng độc, bản thân rất là tuyệt vọng!
Đệ không muốn đại ca phải lâm vào tình cảnh đó!
Chỉ là như vậy mà thôi!”
Nhất Minh sâu sắc nhìn trung niên đầu trọc chậm rãi nói.

Cảm ơn mọi người!


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện