Chương 500: Bắt đầu tiếp cận, kỳ hoa Chư Bát

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Hồng ảnh lướt đi, Nhất Minh cũng không có tại giữa không trung phi hành, mà tại dưới đại địa âm thầm tiếp cận.

Bằng thân pháp của bản thân, tốc độ của hắn mặc dù so với việc phi hành có chậm hơn một chút, nhưng thắng ở chỗ bí mật cùng an ổn, cũng không có bị người chú ý tới.

Giờ khắc này tại giữa không trung, đã có không ít tu sĩ chân nguyên cảnh từ khắp bốn phương tám hướng chạy tới nơi này dò xét, bọn họ đều tập trung xung quanh Độc Hành sơn môn, ánh mắt nhìn lên hắc cầu, đáy lòng giãy dụa không dám tiến lên.

Tất cả bọn hắn đều có thể cảm nhận được rõ ràng, bên trong hắc cầu kia chính là hai vị Bán Thần đang kịch liệt giao thủ, uy thế truyền ra đã khiến rất nhiều người không dám tiến lên, nhưng khí thế hung hung ở bên ngoài, đã không cách nào che giấu.

Xung quanh Độc Hành sơn môn, sát ý thao thiên, cả đám người gồm mấy chục vị tán tu chân nguyên cảnh, chưa kể đến còn có cường giả của những tông môn khác chạy đến, tất cả đều mang theo ánh mắt dò xét cùng tính toán, đồng dạng cũng đối với những người ở chung quanh làm ra đề phòng.

Chính vì điều này, mà cứ cách chừng trăm trượng sẽ có một vị chân nguyên cảnh lăng không lơ lửng, có người độc hành, có người đi cùng đồng bạn hợp thành tổ đội, khí tức trên thân đều không cách nào ẩn giấu, khiến cho bát phương oanh minh đồng thời, đại địa cũng vì đó chấn động mãnh liệt.

Chân nguyên cảnh, cũng không phải là bình thường chân nguyên cảnh, thậm chí còn có tán tu là chân nguyên cảnh đỉnh phong, trên thân tỏa ra sát ý nồng nặc, ánh mắt nhìn về Độc Hành sơn môn, khóe miệng nhe răng ra cười trông phi thường kinh khủng.

Mấy chục vị chân nguyên cảnh bao vây ở chung quanh truyền ra ba động, khiến cho những tu sĩ tại bên trong hộ tông đại trận cảm giác được một cỗ áp lực cực kỳ to lớn, thậm chí có người là chân nguyên cảnh đỉnh phong cũng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, thần sắc trắng bệch.

“Đây… đây… đây, bọn hắn đây là định xông vào cướp bóc hay sao?” có người nhịn không được run rẩy truyền ra thoại ngữ, bước chân không khỏi lui về phía sau mấy bước, da đầu đều muốn bạo khai, thần sắc kinh hãi! Bọn hắn chẳng qua là được Lưu công tử phân phó, trợ giúp Độc Hành Tông trông coi sơn môn một khoảng thời gian mà thôi, cũng không phải là để cùng với những tên tu sĩ ở ngoài kia liều sống liều chết.

Nhìn thấy một đám tu sĩ bao quanh sơn môn, khí thế trên thân tỏa ra mặc dù không có nhằm vào đại trận, nhưng cũng đủ để tâm thần của bọn hắn gánh lấy áp lực cực kỳ to lớn.

Ngay cả chân nguyên cảnh như bọn hắn còn hít thở không thông, huống chi là là một đám đệ tử của Độc Hành Tông còn chưa ngưng tụ chân nguyên này.

“Nhanh, mau chóng mang tin tức thông báo cho đám người trông coi biên giới lập tức trở về, đồng thời cũng mau chóng mang tình huống ở nơi này cáo tri công tử.” có trung niên là chân nguyên cảnh đỉnh phong quát to một tiếng, một thân khí thế nhanh chóng tràn ra, trấn áp hỗn loạn.

Đám đệ tử của Độc Hành Tông ngay lập tức bình tĩnh trở lại, xuất ra truyền tin ấn ký, mu bàn tay lóe lên từng trận lam quang, mang sự tình ở nơi này cáo tri cho các vị trưởng lão đang cùng với Quang Minh Điện giao chiến.

Còn những tu sĩ khác thì nhao nhao truyền tin cho Lưu Chính Thành, một mặt truyền tin, một mặt vừa đưa mắt nhìn về đám người ở bên ngoài, tâm thần đều đang kịch liệt run rẩy.

Những đám người này có lãnh đạm, có hứng thú, có kích động, có sát ý,... phân biệt thành hai thái cực hoàn toàn trái ngược.

Có tu sĩ là cường giả của tông môn hạ thuộc Độc Hành Tông, những người này chỉ là đứng ở một bên xem xét tình huống, bởi vì bọn hắn cũng không biết sự tình tiếp theo sẽ diễn ra như thế nào, cho nên cũng không dám hành động lỗ mãng.

Nếu như Độc Hành Tông biểu hiện ra cường thế mạnh mẽ, vậy thì bọn hắn phải biểu lộ ra trung tâm, một lòng thề chết bảo vệ Độc Hành sơn môn.

Còn nếu vị tông chủ kia không kịp thời trở về, cộng thêm những tu sĩ ở bên trong sơn môn cũng vô pháp gượng chống, dẫn đến sơn môn bị người đánh cướp, vậy thì bọn hắn cũng không ngại lao lên cắn một ngụm.

Dù sao thì người ở nơi này đông như vậy, một khi xảy ra hỗn chiến, vậy thì bọn hắn cũng không biết ai là ai, cứ việc thay đổi một chút ngoại hình trà trộn vào đám đông đánh cướp là được, sự tình về sau thì về sau rồi hãy tính.

Những người này, đều là âm thầm tính toán làm cách nào để bản thân nhận được lợi ích nhiều nhất, cho nên trong lúc nhất thời cũng không có ai tự hành xông lên, đều bao bọc ở xung quanh Độc Hành sơn môn, chờ đợi thời cơ.

Nhất Minh tại trong bóng tối tiềm hành, nhìn thấy rất nhiều tu sĩ tụ tập ở chung quanh, khóe miệng cũng không khỏi lộ ra cười lạnh.

“Những tên này hẳn là đang chờ đợi có người nhịn không được làm chim đầu đàn, nếu đã không có ai dám xông đi vào, vậy thì ta cũng nên giúp bọn hắn một chút!” Nhất Minh thì thào trong miệng, bàn tay lắc một cái, một tấm linh phù được hắn nắm ở trong tay, lập tức bóp nát.

Tấm linh phù này thình lình chính là một trong những tấm linh phù của Chư Bát đưa cho hắn, để tránh cho những người này phát hiện hành tung, cho nên hắn đành phải dùng một tấm Ẩn Thân Phù để mang thân hình che lấp.

Linh phù ngay khi bị bóp nát trong sát na, một vòng ánh sáng lập tức mang toàn bộ thân hình của hắn bao phủ vào bên trong.

Có thể sự tình cũng không diễn ra theo ý nghĩ của hắn, thân hình bỗng chốc dừng lại, sắc mặt đỏ lên, ngay cả Tiểu Linh cũng đưa mắt nhìn qua cười lên ha hả.

“Ha ha ha ha, tên béo ú kia quả thật là kỳ nhân a, ta đoán đống linh phù này hẳn là do hắn luyện chế, từ trước tới giờ đây là lần đầu tiên ta thấy có người luyện chế ra “ẩn thân phù” đặc biệt như vậy!”

Tiểu Linh ôm bụng cười ra nước mắt, nhìn thấy y phục của tên tiểu tử này thế mà toàn bộ biến mất, chỉ để lại một cái quần đùi hiển lộ ra ngoài, nàng cũng nhịn không được lau lau khóe mi, hận không thể cho tên béo ú kia một cái ngón tay cái.

Sắc mặt của Nhất Minh lúc đỏ lúc xanh, hiển nhiên là hắn cũng không ngờ cái “ẩn thân phù” này kỳ hoa như vậy, thế là hắn nhanh chóng xuất ra thêm một tấm “ẩn thân phù” nhanh chóng bóp nát, quang mang lấp lóe đằng sau, Tiểu Linh lập tức cười banh cả trời đất!

“Ha ha ha ha ha! Cái đầu… cái quần… cái đầu của ngươi!” Tiểu Linh ôm bụng cười không nhặt được mồm, giờ khắc này toàn thân của Nhất Minh đã chính thức “ẩn thân”, nhưng cái quần cộc cùng cái đầu vẫn còn hiện ra bên ngoài, lơ lửng ở giữa, phi thường kỳ hoa!

Hai mắt của Nhất Minh không khỏi đỏ ngầu, lập tức mang toàn bộ ẩn thân phù xuất ra, hung hăng bóp chặt.

Oanh!

Đại địa vang lên một tiếng động vô cùng to lớn, hấp dẫn không ít ánh mắt của các tu sĩ nhìn về phía sau, nhưng để bọn hắn nghi hoặc là, thanh âm vang lên sau đó liền không có người nào hiện ra, điều này khiến nhiều người không khỏi nhíu mày, rất nhanh liền không còn chú ý tới.

Mà giờ khắc này, Nhất Minh đã thành công biến mất không thấy, Tiểu Linh cũng đồng dạng làm nhạt bản thân ngồi ở trên vai của hắn, gương mặt đỏ rần, hai tay ôm bụng.

Hiển nhiên là vừa rồi cười nhiều quá dẫn đến cơ bụng của nàng không ngừng co thắt, sắc mặt không khỏi biến ảo một chút.

Dù là như vậy, Nhất Minh hắn cũng có thể cảm nhận được cô nàng này vẫn đang còn cười trộm chính mình, sắc mặt đỏ lên, tốc độ càng là tăng thêm mấy phần, hướng thẳng về phía hộ tông đại trận lao tới.

Có thể thương khung truyền ra oanh minh thao thiên, cho dù hắn có tại giữa không trung lướt đi cũng không có người nào nghe ra được cái gì, tất cả đều đã bị những thanh âm ở chung quanh hoàn toàn che phủ, vô pháp nhận ra.

Không qua bao lâu, một ngọn sơn phong to lớn hùng vĩ xuất hiện trước mắt của hắn, Nhất Minh lăng không lơ lửng ở giữa, cũng không có bất kỳ người nào phát giác.

“Ta phải công nhận một điều, linh phù của tên béo kia mặc dù có chút kỳ hoa, nhưng tác dụng vẫn rất là đáng tin, không biết những tấm linh phù khác còn có cái gì bất ngờ nữa hay không, ha ha ha!”

Nhất Minh trầm mặc, cũng không có để ý tới lời nói của cô nàng này, ánh mắt nhìn lên phía trên hồi lâu, sau đó tựu thu hồi tầm mắt, nhìn lại sơn phong.

Giờ khắc này cả một cái sơn phong to lớn đều được tử quang bao phủ, hắn cũng không có dại dột mà đưa tay chạm vào bên trên, dựa theo lời nói của Tiểu Linh mà chậm rãi bay một vòng chung quanh xem một chút, sau khi bay một vòng về sau, Tiểu Linh mới truyền ra thoại ngữ.

“Cái đại trận này chỉ dựa vào sức của một mình chúng ta là không cách nào đánh phá, ngay cả Phá Trận Phù mà tiểu tử ngươi lấy được từ cô nàng họ Tô kia cũng là không đủ.”

“Xem ra là cái tông môn này đã có chuẩn bị từ trước, mang đại trận nâng cấp đến Thần cảnh mức độ, chỉ bằng một đám chân nguyên cảnh ngoài kia muốn đánh tan cũng phải hao tốn một khoảng thời gian a.”

Tiểu Linh nàng mặc dù chưa gặp qua hộ tông đại trận của Độc Hành Tông trước kia, nhưng dựa theo những gì mà nàng suy đoán, đã tông chủ của cái tông môn này vừa mới tấn thăng Thần cảnh không lâu, vậy thì cái đại trận này chỉ vừa mới thăng cấp mà thôi.

Có thể bỏ ra được tài nguyên mời Tam phẩm trận sư bố trí đại trận, xem ra cái tông môn này có tài lực đích xác không nhỏ.

“Nếu đã không cách nào phá tan đại trận trong thời gian ngắn, vậy thì chỉ cần mở ra một cái tiểu thông đạo, hẳn là có thể a?” Nhất Minh đưa mắt nhìn sang Tiểu Linh hỏi.

Tiểu Linh nhìn hắn, khóe miệng lộ ra mỉm cười, ánh mắt tràn đầy tán thưởng gật gật đầu.

“Tiểu tử ngươi nắm bắt mấu chốt không tệ a, ta đương nhiên là có thể giúp ngươi tiến vào bên trong, ngươi mang toàn bộ Phá Trận Phù ném ra cùng một lúc, chỉ cần đại trận lung lay trong nháy mắt, ta liền có thể mở ra một cái tiểu thông đạo để ngươi chui vào.”

“Nhưng điều này cũng sẽ dẫn đến đám người ở bên trong phát hiện không đúng, ngươi cũng nên chuẩn bị tinh thần bị hàng trăm, hàng ngàn người vây đánh như một con chó đi, hắc hắc!”

“Ha ha, vây đánh như một con chó?” Nhất Minh cười nhạt, “Vậy thì để ta xem một chút, Bán Thần không ra, bọn hắn lại có bao nhiêu bản lĩnh?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện