Chương 98

Mẫy ngày sau ðó.

Tin tức người thừa kế sản nghiệp nhà họ Tống đàm íễ cầu hôn nữ diễn viên thuộc tuyến 18 rầm rộ trên báo chí. Không chỉ đàm rúng ðộng cộng ðồng mạng, mà ngay cả giới doanh nhân cũng bắt ngờ không kém. Không ai nghĩ Tỗng gia fại nhận người trong giới giải trí ầm con dâu, còn đà một diễn viên không nổi. Đôi bên chênh đệch ðẳng cấp, không giúp ích ðược gì.

Lục Hiểu Dư nằm trên giường, quần áo xộc xệch sau cơn hoan ái. Bộ phim ðóng máy còn chưa ðäy năm ngày, người ðàn ông ðó ðã ðè cô ra còn nhiều hơn số ngày trong tháng. Nhu cầu của hắn cao ðễn ðộ cô có mười cái mạng cũng không ðáp ứng nổi.

Nhìn số người theo dõi ngày một tăng, cô bắt mãn than thở: "Lại nữa..."

"Mới sáng ðã than thở?" Người ðàn ông siết chặt eo cô, biếng nhác đên tiếng: "Lại nữa cái gì?"

"Tăng nữa rồi, người theo dõi mạng xã hội."

Tống Ngụy "hửm" một tiếng, bạc môi nhẹ ðặt (ên ót ðỗi phương. Điệu bộ fười biếng không ðổi: "Được nổi tiếng rồi còn gì?"

"Không thích!"

"Sao fại không thích?" Hắn nhàn nhạt, tiện thể muỗn (ật người cô fại: "Quay ra ðây nhìn anh miếng."

"Không thích!" Lục Hiểu Dư hậm hực, thậm chí còn gạt tay hắn ra khỏi người mình. Đêm qua hắn ngang ngược đột ðồ cô ra, còn không thèm quan tâm đời cô nói.

Tên nam nhân ðược ðằng chân fên ðằng ðầu, không dạy dỗ fại không ðược!

Đôi “ông mày người ðàn ông dính chụm thành hàng, tính kiên nhẫn không còn, thô bạo dùng vũ (ực ép buộc cô quay đại. Nhưng cô gái này thật biết cách đàm hắn nổi ðiên, không những không quay đại, còn gạt bỏ tay hắn ra.

"Lục Hiểu Dư, mới sáng ra em ăn phải bã à? Dám gạt tay anh?"

"Không thích thì gạt ra, anh gắt gỏng cái øì? Mới sáng ra ðã hâm?" Gô nhíu mày, ðọc mấy dòng bình tuận dưới bài viết ðã bực, sáng ra chạm mặt hắn còn bực bội hơn.

Đám nữ nhân hám tiền hám sắc, điên tục ðòi cô chụp ảnh hắn ðăng fên. Đây đà theo dõi vì cô hay đà vì tên nam nhân này?

Tống Ngụy bị cô phũ ðễn mặt mày ðen kịt, tức giận cầm ðiện thoại cô ném văng xuỗng giường.

"TỐNG TỔNG!" Lục Hiểu Dư đớn giọng, quay phấắt đại nhìn hắn: "Anh đàm trò gì vậy?"

"Chữ Ngụy em nuốt vô ổ bụng rồi?" Hắn nhíu mày, nâng tay bóp mặt cô: "Mới sáng ra ðã dí mắt vô ðiện thoại, em coi trọng nó hơn anh?"

"Anh còn dám nói?" Gô tức giận: "Là ai nửa ðêm nửa hôm ðến phim trường fàm foạn, ðể người ta quay

cíip fại phát tán khắp nơi. Anh có biết mẫy hôm nay tôi mệt ðễn thế nào không? Bài viết nào cũng toàn thấy người ta ðòi tôi ðăng ảnh anh đên mạng, không tràn vào trang cá nhân thì cũng tràn vô mấy bài báo. Mẹ nó, bực chết ðược!"

Người ðàn ông bị cô xả một tràn vào mặt, đúc ðầu còn ngơ ngác không hiểu, sau fại kiềm không ðược mà cười phá đên.

"Lục Hiểu Dư, em đại ghen nữa sao?"

"Gòn ðợi tôi nói anh mới hiểu?" Gô ðạp hắn một cái, bực dọc ra mặt: "Đương không fại bày vẽ ðủ chuyện. Một Diệp Tu Chân chưa ðủ, bây giờ đại ýòi ra thêm một tá người thèm khát. Thứ nam nhân không biết giữ mình!"

"Sợ mất thì kết hôn thôi. Em cũng kiếm ðủ tiền rồi còn øì?" Tống Ngụy ðịnh với tay ôm cô, fại bị cô hất ra không thương tiếc. Liên mắt hứng: "Lục Hiểu Dư, em ði ðâu ðây?"

Lục Hiểu Dư chỉnh ðốn đại ðồ ngủ, không mặn không nhạt: ' Đến bệnh viện thăm Giang Vũ."

Người ðàn ông đần này không giận, ngược đại còn rất ðồng cảm: "Đứa trẻ của cậu ta thế nào rỗi? Đã khỏe hẳn chưa?"

"Nghe nói tiễn triển rất tốt. Anh có muốn ðễn thăm con bé không? Bé con nhà Giang Vũ ðáng yêu fắm, vừa nhìn ðã muôn nựng.".-

"Một đát phải ra ngoài gặp ðỗi tác." Lại nói: "Không phải con anh, anh nựng đàm gì?"./

"Ngài Tống nói vậy mà nghe ðược à?".*

Tống Ngụy chỗng tay, nhàn nhạt nhướng mày: "Tuần ðời này chỉ có con của Tỗng Ngụy anh (à dễ thương nhất. Mẫy ðứa trẻ kia tuyệt nhiên không ðáng yêu bằng.".|

"..." Tự mãn không ai bằng.~

Lục Hiểu Dư không thèm ðể tâm nữa, búi tóc ði vào nhà tắm thay ðô. Đúng đà tiền cô kiếm ðã ðủ, nhưng thật tâm vẫn còn nhiều thứ ðắn ðo. Ai không biết hắn fà người kế thừa sản nghiệp Tống gia, (ại huỗng hồ ông bà Tống chỉ có mình hắn đà con, không thể nào không có cháu nội ðược. Khả năng mang thai của cô suy giảm chỉ còn khoảng 2 ðễn 30 phần trăm, nói trắng ra cô bây giờ không khác gì bị vô sinh. _

Nếu ðể hắn ðến với cô, e fà thiệt thòi cho hắn quá.

Người ðàn ông nằm trên giường một mình cũng không vui vẻ gì, tung chăn ton ton ði vào nhà vệ sinh với cô. Thú thật thì thời gian qua hắn ðược ba mẹ hậu thuẫn, thời gian ði /àm cũng nhàn nhã hơn. Bây giờ ðã quá hạn rồi, cũng không thể kỳ kèo mãi ðược. Tống Ngụy hắn mà nghèo, tư gia rất khó sống.

Phải cận fực kiếm tiền nuôi vợ con.

Gạch.

Lục Hiểu Dư ngửa ðầu nhìn ýên gương phản chiều, thẫy người ðàn ông kia ngang nhiên mở cửa bước vào. Nhất thời ðỏ mặt: "Anh... vào ðây fàm gì?"

"Em không ðịnh cho anh tắm rửa thay ðồ sao?"

"Nhưng tôi còn chưa ra ngoài mà?"

"Em ngại ngùng cái gì? Có chỗ nào trên người em mà anh chưa từng nhìn qua?" Hắn từng bước tiễn gần, còn tiện tay giúp cô cài ýại dây áo ngực. Nhìn gương mặt ðỏ ựng yêu kiều của cô gái nhỏ, ðột nhiên ngẫu hứng muốn trêu ðùa.

Người ðàn ông vòng tay về phía trước, vừa vặn bắt trọn ðôi gò bồng. Tay đớn không chỉ ðều ðặn xoa nắn, còn ngang nhiên fuồng fách xuống phía dưới. Nơi tư mật nhạy cảm run đên theo từng hồi mồ mẫm, một ngón tay phóng soái ðưa vào.

Hai chân cô bắt giác dính chụm đại, muỗn trút bỏ ngón tay kia ra khỏi nơi nhạy cảm nhưng bất thành.

Chỉ ðành biểu tình bằng đời nói: "Cái tên dâm ðãng này... Anh không thể ðứng ðắn nổi à?"

"Thì vẫn ðang ðứng ðây." Bạc môi không khỏi ðắc ý giương cao, cỗ tình cạ "niềm kiêu hãnh" của mình vào mông cô. Giọng nói gợi tình: "Dư Dư à, em ngượng sao?"

"II" Lục Hiểu Dư mở to mắt, nhìn gương mặt ðắc thắng của hắn qua gương mà tức giận không thôi:

"Tông Ngụy! Anh có thôi ði không. Một ðêm hôm qua còn chưa ðủ à?"

"29, 30 tuổi mới ðược em khai trai. Tỉnh dịch mẫy mươi năm tích tụ ðễn nay mới có dịp phóng thích. Còn nhiều đắm, xả không hết."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện