Mặc dù Hoàng Mộng Di không thân thiết với Lâm Vân lâu nhưng cô thấy Lâm Vân rất khác với đứa con nhà giàu khác, không kiêu ngạo hay ức hiếp người khác, ngược lại còn có thể bênh vực kẻ yếu.

“À đúng rồi, tôi nghe nói cô và ba cô đang muốn bàn chuyện hợp tác với tôi, đúng không?” Lâm Vân hỏi.

“Đúng vậy!”
Hoàng Mộng Di nhanh chóng
ngẩng đầu nhìn Lâm Vân, mạnh
mẽ gật đầu.

Cha Hoàng cũng nhìn Lâm Vân đầy mong đợi.

Vốn dĩ cha Hoàng cảm thấy không có cơ hội hợp tác với tập đoàn Hoa Đỉnh, nhưng lúc này, đột nhiên lại nhen nhóm hy vọng.

“Về việc hợp tác, lúc trước tôi đã từng nói là có thể giúp mọi người, hiện tại mọi người thấy tôi có cái năng lực này hay không?” Lâm Vân cười hỏi.

“Đương nhiên có! Đương nhiên
ngẩng đầu nhìn Lâm Vân, mạnh
mẽ gật đầu.

Cha Hoàng cũng nhìn Lâm Vân đầy mong đợi.


Vốn dĩ cha Hoàng cảm thấy không có cơ hội hợp tác với tập đoàn Hoa Đỉnh, nhưng lúc này, đột nhiên lại nhen nhóm hy vọng.

“Về việc hợp tác, lúc trước tôi đã từng nói là có thể giúp mọi người, hiện tại mọi người thấy tôi có cái năng lực này hay không?” Lâm Vân cười hỏi.

“Đương nhiên có! Đương nhiên
có! Cậu là chủ tịch của tập đoàn Hoa Đỉnh mà!” Cha Hoàng liên tục gật đầu.

“Vậy thì đợi tiệc rượu kết thúc, đến phòng chờ VIp, chúng ta nói chi tiết về việc hợp tác này đi.

” Lâm Vân nhẹ giọng nói.

“Được! Được!” Cha Hoàng hưng phấn gật đầu.

Sau khi mọi người có mặt nhìn thấy cảnh này, tất cả đều ghen tị, họ rất muốn thiết lập mối quan hệ với Lâm Vân, nhưng họ không thể làm được.

Nhưng mà Lâm Vân lại chủ động nói chuyện với hai cha con nhà họ Hoàng, còn mời hai cha con nhà họ Hoàng sau tiệc rượu đến nói chuyện nữa chứ, sao bọn họ có thể không ghen tị được?
Sau khi tiệc rượu kết thúc.

Bên trong phòng chờ VIp.


Lâm Vân ngồi bên trên, tổng giám đốc Lưu Bân đứng bên cạnh Lâm Vân, Hoàng Mộng Di và cha Hoàng ngồi bên dưới.

“Bác Hoàng, hôm nay công ty chúng tôi vừa chấm dứt hợp tác với công ty Vật liệu xây dựng Hồng Đạt nên hiện tại đang thiếu đối tác cung cấp vật liệu xây dựng, sau này hạng mục này sẽ để lại cho quý công ty, vừa đúng lấp vào chỗ trống này.

” Lâm Vân nói.

“Thật… thật sao?” Cha Hoàng vừa ngạc nhiên vừa vuỉ mừng.

Hoàng Mộng Di cũng kinh ngạc, nếu có thể hợp tác với tập đoàn Hoa Đỉnh, công ty của bọn họ sẽ không phá sản, ngược lại còn có thể phát triền hơn!
“Chẳng lẽ là tôi lại đang nói đùa sao?” Lâm Vân cười hỏi.

“Nhưng… Quy mô của công ty chúng tôi nhỏ, còn không có lợi thế về giá cả.

Có nhiều công ty tốt hơn chúng tôi để anh lựa chọn.

Tại sao anh lạl chọn chúng tôi? Sẽ rất thiệt thòi cho anh.

” Hoàng Mộng Di cúi đầu nói.

“Đương nhiên là bởi vì… cô!” Lâm Vân cười nhìn Hoàng Mộng Di.

“Bởi vì tôi?”Hoàng Mộng Di đỏ mặt.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện