Nhìn khí tức của Liễu Yên Nhi dần dần rời xa, Lục Vân cũng chuẩn bị đi theo nhìn xem, nhưng mới từ cửa sổ nhảy ra, bước chân của hắn lại đột nhiên dừng lại.

Lại là một luồng sát ý khác.

Tối nay có hai tên sát thủ đến đây!

Lục Vân khẽ nhướng mày.

Nếu là như vậy, nói rõ mục tiêu của hai sát thủ này không phải Liễu Yên Nhi, mà là đang sử dụng kế điệu hổ ly sơn, dụ dỗ Liễu Yên Nhi.

Chẳng lẽ mục tiêu là mình?

Hay là hai chị?

Lục Vân tạm thời không rõ mục tiêu của đối phương, nhưng mà, bọn họ nếu dám xông vào biệt thự Lục Nhân, cũng đã phạm vào tử tội.

Ngay lúc này.

Sát thủ ẩn núp trong bóng tối, đã nhìn thấy Lục Vân, sau khi xác nhận hắn chính là một trong những mục tiêu của mình, thì đã chuẩn bị động thủ.

Hắn tưởng rằng đã đem sát ý của bản thân che dấu kĩ mà không biết rằng, sớm đã bị bại lộ.

Lục Vân cố ý quay lưng lại.

Tên sát thủ kia cũng cẩn thận, lại kiên nhẫn chờ đợi mấy phút sau mới ra tay.

Không động đậy sẽ không sao, nhưng một khi đã động ắt phải chết.

Lưỡi dao sắc lạnh cực nhanh đâm ra, xé vỡ xuyên qua màn đêm đâm tới.

Nhưng mà.

Ngay khi mũi đao của tên sát thủ sắp chạm vào Lục Vân, lại đột nhiên thấy Lục Vân mạnh mẽ xoay người một cái, con ngươi đen nhánh lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào tên sát thủ.

Sát thủ trong lòng khẽ run lên.

Loại ánh mắt này, trước đây hắn chưa từng gặp qua.

Nhưng đao đã ra, tất thấy máu!

Sát thủ cố nén nội tâm sợ hãi khó hiểu của mình, đưa đao lên, mũi đao điên cuồng lóe ra hàn mang chói mắt, đâm vào mục tiêu.

Nhưng một giây sau, hắn lại lần nữa kinh hãi.

Lưỡi đao quả thật đâm trúng vị trí trái tim Lục Vân, hơn nữa còn dùng lực rất mạnh đâm qua, thế nhưng, khi mũi đao tiếp xúc với ngực Lục Vân, lại giống như đâm vào một khối sắt thép, không thể tiến thêm một bước.

Hoành luyện cao thủ?

Sát thủ quá sợ hãi thất thần 0.01 giây, đột nhiên cảm giác bả vai tên sát thủ bị cái gì đó đè nặng, ngay sau đó liền bị hất văng ra bên ngoài biệt thự mấy trăm mét.

Mẹ kiếp!

Đây đâu phải là cao thủ Hoành Luyện, rõ ràng là Tông Sư võ đạo a!

Trong nháy mắt bị hất văng ra khoảng cách mấy trăm mét, tên sát thủ cảm giác linh hồn của mình hình như sắp lìa khỏi xác rồi, hắn cố hết sức lấy lại bình tĩnh nhưng tay chân vẫn run cầm cập.

Lúc này, Lục Vân từ đâu chạy tới hạ xuống một cước đánh gãy xương sườn của hắn, lạnh lùng nói: "Nói đi, ai phái anh tới đây?”

Sát thủ đau đến nhe răng trợn mắt, nhưng cố nén không rên một tiếng.

Tin tức của Kim chủ phải tuyệt đối giữ bí mật, đây là nguyên tắc cơ bản của sát thủ bọn họ.

“Không nói?”



Lục Vân lại nhẹ nhàng đưa một chân lên rồi hạ xuống, lần này không chỉ đá gãy xương sườn của hắn, còn đem nội tạng của hắn đá cho nát bấy.

Bên trong khoang miệng và xoang mũi của tên sát thủ tràn ngập máu tươi sau đó không ngừng ọt ọt ra bên ngoài, lúc này hắn vẫn ngang bướng gầm lên một tiếng nói: "Tôi sẽ không khai bất cứ thứ gì, giết tôi đi!"

“Giết? Nào có dễ dàng như vậy.”

Lục Vân cười lạnh một tiếng, một bộ cửu chuyển hồi dương châm trong nháy mắt đâm tới, nhưng mà cũng là phiên bản ngược dùng để tra tấn người khác.

Châm đầu tiên.

Sát thủ nhịn.

Mũi thứ hai.

Sát thủ cũng nhịn xuống.

Cho đến mũi thứ năm.

Hắn bắt đầu lộ vẻ đau đớn.

Mũi thứ bảy.

Đau đến không muốn sống nữa.

Mũi thứ mười.

Tên sát thủ trực tiếp sụp đổ, linh hồn của hắn như đang bị xé nát.

“Giết tôi! Cầu xin cậu giết tôi đi!”

Ngũ quan sát thủ cau có, nỗi thống khổ này hắn thật sự chịu hết nổi rồi.

“Chỉ cần nói ra là ai phái anh tới, tôi có thể cho anh chết một cách dễ chịu.”

Lục Vân lạnh lùng nói, trong tay xuất hiện viên châm thứ mười một, đang chuẩn bị đâm xuống, sát thủ rốt cục cũng sụp đổ nói: "Tôi khai ... Tôi khai tất cả, cầu xin cậu đừng tra tấn tôi nữa!"

Nếu như chỉ là đau đớn thể xác, hắn còn có thể chịu đựng được, cùng lắm thì ngất đi.

Nhưng mà.

Đây rõ ràng là tra tấn tinh thần!

Mỗi một cây châm, đều tàn phá ý chí tinh thần của hắn, dù là ý chí kiên định hơn người thì sớm muộn cũng sụp đổ mà thôi.

“Là Lý Cao Phi...... Là Lý Cao Phi thuê chúng tôi tới." Sát thủ run rẩy nói.

Lý Cao Phi của tập đoàn Lệ Nhân?

"Đúng, là hắn, hắn bỏ ra giá cao, muốn chúng tôi giết cậu và Diệp Khuynh Thành...Cầu xin cậu...cho tôi chết một cách dễ chịu đi!"

Răng rắc!

Lục Vân trong nháy mắt bóp gãy cổ sát thủ, ngay sau đó cánh tay chấn động, một cỗ chân khí bá đạo xuyên vào thân thể, chỉ nghe thấy bùm một tiếng vang thật lớn, thi thể sát thủ này trực tiếp hóa thành một bãi huyết vụ.

Ngay cả xương cốt cũng không còn.

Lý Cao Phi!

Trong mắt Lục Vân hiện lên một tia sát ý.

Lục Vân đúng là không nghĩ tới, sát thủ lại là Lý Cao Phi mời tới.



Lần trước Lý Cao Phi vì ngăn cản tập đoàn Khuynh Thành đưa ra thị trường, muốn phái người chụp ảnh nóng của Diệp Khuynh Thành, kết quả bị Lục Vân nhìn thấu.

Sau đó Lục Vân cũng chỉ là để cho người ta phong sát tập đoàn Lệ Nhân mà thôi, cũng không có tìm Lý Cao Phi tính sổ.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, tên chết tiệt này, lại dám mời sát thủ đến giết hắn và chị Khuynh Thành, tên này hoàn toàn là tự tìm đường chết.

Lúc này Lục Vân gọi một cú điện thoại cho Nam Giang Vương, lạnh lùng nói: "Tra, trong đêm nay lập tức tra ra địa chỉ Lý Cao Phi cho tôi!"

Nam Giang Vương đang ngủ mơ mơ màng màng, trong nháy mắt nhận được cú điện thoại này, toàn thân có hơi hoảng sợ.

Con mẹ nó, tên khốn Lý Cao Phi kia rốt cuộc làm cái gì, lại để cho Vân Thiên Thần Quân tức giận như vậy!

Không muốn sống nữa à!

Trong nháy mắt Nam Giang Vương đã tỉnh hẳn, một khắc cũng không dám chậm trễ, suốt đêm điều động tất cả mạng lưới, tra rõ địa chỉ hiện tại của Lý Cao Phi.

Lúc này.

Một phương vị khác của biệt thự Lục Nhân.

Hai bóng đen đang lướt qua cực nhanh.

Dáng người uyển chuyển của Liễu Yên Nhi bao bọc dưới bộ màu đen, giống như một con mèo linh động, giẫm lên ánh trăng xuyên qua mặt đất.

Rõ ràng cảm giác thực lực đối phương không thấp, sao lại chạy mà không đánh?

Liễu Yên Nhi đột nhiên ý thức được điều gì, bước chân dừng lại.

Lúc này, bóng người phía trước dừng lại, xoay người lại cười lạnh nói: "Dạ Tường Vi, rốt cuộc cô cũng nhận ra rồi sao?"

Hắn cũng giống như Liễu Yên Nhi, một thân hắc y, trên mặt mang một bộ mặt nạ, tuy rằng chất liệu giống nhau, nhưng hình dạng thì có hơi khác.

Bọn họ, thuộc về cùng một tổ chức sát thủ, Ám Ảnh Các.

Hắc Bạch Vô Thường!

Cho đến khi nhìn thấy mặt nạ của đối phương, Liễu Yên Nhi mới nhận ra thân phận của hắn, nhất thời kinh hô một tiếng.

Hắc Bạch Vô Thường, là hai người.

Cũng có nghĩa rằng, đêm nay lẻn vào biệt thự, không chỉ một có một tên sát thủ, cô đã bị trúng kế điệu hổ ly sơn của bọn họ.

Trong lòng Liễu Yên Nhi nhất thời sinh ra một cỗ cảm xúc bất an.

Cô vội vàng chạy đi không muốn nói nhảm với Bạch Vô Thường, cũng không có thời gian nói nhảm với hắn, Liễu Yên Nhi xoay người chạy về biệt thự Lục Nhân, trong lòng lo lắng vạn phần.

Nhưng mà.

Bạch Vô Thường làm sao có thể dễ dàng thả cô rời đi.

"Ha ha, lúc chúng ta nhận được nhiệm vụ, còn tưởng rằng đây chỉ là một vụ ám sát bình thường, không ngờ, lại xông vào nhà của sát thủ mặt lạnh Dạ Tường Vi, cô nói xem có trùng hợp hay không, Liễu Yên Nhi."

Liễu Yên Nhi!

Bạch Vô Thường trực tiếp hô lên tên thật của Liễu Yên Nhi.

Tất cả mọi người ở Ám Ảnh Các, đều là sử dụng mật danh, lúc hành động cũng thống nhất mặc đồ đen, mang mặt nạ, mục đích là phòng ngừa thân phận bị bại lộ.

Dù sao, chuyện bọn họ làm, không thể lộ ra bên ngoài.

Mà một khi thân phận của sát thủ bị bại lộ, không chỉ gặp phải sự trả thù của kẻ địch mà còn bị Ám Ảnh Các đuổi giết.

Bọn họ không thể để lại bất cứ tai họa ngầm nào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện