Trong nhà cầu, bỗng nhiên nghe thấy có giọng nói bên ngoài, nghe qua giọng nói cảm giác có chút quen thuộc, là ngoại khoa Trương Hữu Phúc cùng Trương Chí Tân.

Tò mò, thế là hắn vểnh tai nghe.

Trương Hữu Phúc từ phòng phẫu thuật đi ra, vừa vặn gặp Trương Chí Tân, sau khi nhìn thấy hắn, lập tức không nể mặt, hỏi:

- Hôm nay xảy ra chuyện gì? Trương Chí Tân giả vờ như không hiểu gì, mờ mịt cười một tiếng:

- Chủ nhiệm, có chuyện gì? Giọng nói của Trương Hữu Phúc hơi trầm thấp:

- Không phải ta bảo ngươi nhường mấy ca phẫu thuật ruột thừa của mình cho Chu Hiểu Đông đi làm sao? Ngày mốt hắn còn có trận đấu, ngươi để hắn luyện nhiều một chút, nếu qua được lần này, Tiểu Chu trở thành biên chế, thân là một thành viên khoa chúng ta, ngươi phải giúp đỡ Tiểu Chu chứ!

Trương Chí Tân cười xấu hổ: - Chủ nhiệm, ba ca phẫu thuật này tương đối đặc biệt, có quan hệ đến nằm viện, ta phải tự mình làm phẫu thuật.

Nghe xong lời này, Trương Hữu Phúc lập tức hừ lạnh:

- Y tá phòng phẫu thuật vừa nói với ta, phẫu thuật vừa rồi rõ ràng là do Trần Thương phòng cấp cứu làm, còn có Trần Bỉnh Sinh cũng ở đó, ta đã nói với ngươi bao. nhiêu lần, đừng cả ngày gần gữi với Trần Bỉnh Sinh như vậy, ngươi là ngoại khoa, hắn là cấp cứu, ngươi phải hiểu vị trí của mình.

Trương Chí Tân liếc mắt một cái:

- Khu khụ, đều chung một bệnh viện nha, chúng ta và khoa cấp cứu cũng thường xuyên hợp tác phẫu thuật, lại nói, ta cùng lão Trần là bạn học cũ, vừa rồi chỉ là trùng hợp gặp nhau, cho nên mới làm chung.

Trương Hữu Phúc nghe xong không vui, nhịn không được thở dài:

- Chí Tân, giữa công và tư, ta đối với ngươi rất tốt phải không? Ngươi làm bác sĩ thẩm mỹ ở bên ngoài, chuyện này ta cũng không nói ngươi, thế nhưng công việc ở đơn vị ngươi phải tận tâm, với tư cách là một thành viên ngoại khoa chúng ta, dù sao cũng phải làm một ít điểm cống hiến cho phòng ban chứ?

Trương Chí Tân nghe được câu này, trong lòng nhất thời cảm thấy khó chịu, cái này rõ ràng là dùng chuyện ta làm phẫu thuật chỉnh hình ở bên ngoài để uy hiếp.

Toàn bộ bệnh viện ai không làm chút chuyện ở bên ngoài? Trương Hữu Phúc ngươi là chủ nhiệm nhưng cả ngày còn đi ra ngoài làm phẫu thuật tư thì sao, cái này khác nhau ở chỗ nào?

Nhưng, không có cách, trong thể chế chính là như vậy, người ta là chủ nhiệm, ngươi phải phối hợp với lãnh đạo làm tốt công việc, phục tùng lãnh đạo an bài, còn phải lý giải!

Trương Chí Tân nhẹ gật đầu:

- Được chủ nhiệm, ta đã hiểu, sau này ta sẽ chú ý, trong nhà của ta còn có chuyện, liền đi trước.

Nói xong, Trương Chí Tân liền muốn rời đi.

Trương Hữu Phúc không nói lời nào, hừ lạnh một tiếng rời đi.

Lưu lại Trần Thương trong nhà cầu trầm mặc...

Phòng ban trong chọc chủ nhiệm, cũng không phải là một chuyện vui vẻ, chuyện làm khó dễ, Trần Thương đã thấy nhiều.

Lúc trước, khoa chỉnh hình có một bác sĩ, làm ở bệnh viện hơn hai mươi năm, trình độ rất không tệ, đặc biệt là phẫu thuật làm đặc biệt tốt, được rất nhiều người bệnh khen ngợi, lúc ấy lão chủ nhiệm về hưu, vị này bác sĩ này rất có hi vọng lên đài, thế nhưng bị một người khác chen chân lên.

Bác sĩ này tự nhiên là trong lòng bất mãn, thế nhưng có một bụng nước đắng cũng không cách nào nói.

Chủ nhiệm mới cùng bác sĩ không hợp, càng không quen nhìn đối phương làm phẫu thuật tốt hơn mình, dù sao trong một khoa, ngươi là tiểu bác sĩ nhưng lại lợi hại hơn chủ nhiệm, để người khác nói thế nào?

Thế là, dứt khoát phái bác sĩ đi phòng khám bệnh, lấy cớ là:

- Kỹ năng của ngươi làm tốt như vậy, vẫn là cho người trẻ tuổi một chút cơ hội đi, tạm thời đến phòng khám bệnh ngồi một chút đi.

Một câu, đày bác sĩ này đến phòng khám bệnh, một lần này này chính là hai năm, hơn nữa phòng ban trong cũng không cho cơ hội phẫu thuật, đến mức trình độ dần dần kém dần, càng ngày càng tệ, cuối cùng từ chức rời bệnh viện.

Có đôi khi, bầu không khí trong phòng ban là như Vậy...

Trừ phi ngươi thật sự có thân thế tốt hoặc là có vóc dáng mê người... Hay là ngươi có thật nhiều kiến thức vượt xa người ta, đến khi phẫu thuật này chỉ có ngươi biết, mà người khác làm không được.

Nếu như ngươi chỉ là hơi ưu tú một chút, thật không tính là cà rốt cải trắng gì, vẫn không thoát khỏi được kết quả bị người nắm.

Nghĩ đến Trương Chí Tân hôm nay trợ giúp mình như thế, Trần Thương cũng có chút cảm động.

Trong lòng cũng có thêm mấy phần dự định.

Đợi một thời gian nữa, nhất định sẽ báo đáp hắn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện